Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 289: Phân Nhà Bằng Được

Chương 289: Phân Nhà Bằng ĐượcChương 289: Phân Nhà Bằng Được
"Sao thế?" Trân Nhu đặt cái rổ trồng lên trên bàn, sau đó nhanh chóng ôm lấy con.
"Chắc là con đói bụng rồi, bụng rỗng thì không chịu nổi, dỗ thế nào cũng không được." Hàn Quốc Bân bất đắc dĩ nói.
"Em trai thật sự rất ồn ào nha." Hàn Tranh thở dài vẻ người lớn.
"Em trước kia cũng như vậy, lúc mà đói bụng thì chỉ biết khóc ầm lên thôi." Hàn Hàng che chở em trai út, nói.
Hàn Chanh ngốc luôn, nhìn về phía anh hai: "Anh hai, em sẽ như vậy sao?"
"Không có đâu, đừng nghe anh ấy nói bậy." Hàn Chu trực tiếp phủ nhận.
Hàn Tranh lập tức đắc ý dào dạt: "Em biết ngay em sẽ không như vậy mà."
Lúc hai anh em con đang tranh cãi nhau, Trần Nhu đã nhanh chóng vén áo cho con bú sữa. đại khái đúng là quá đói bụng nên lúc bú rất khỏe, khóe mắt còn lấp lánh ánh nước biểu thị cho việc thằng bé vừa tủi thân.
"Em vừa đi con đã tỉnh rôi sao?" Trần Nhu cười nói.
Cô vốn đã không dám ở lâu mà về đã thấy con như này. Nếu ngồi thêm lát nữa thì không biết thăng bé còn khác thành cái dạng øì.
"Khoảng chừng vừa ra đến cửa thôn là tỉnh." Hàn Quốc Bân nói, nhìn về phía con trai út, cười nói: "Lão tứ nhà ta tính tình không được tốt lắm nhỉ."
Ba đứa trước anh đều đã từng trông, đói bụng tất nhiên sẽ khóc, nhưng không có đứa nào đặc biệt gào khóc như thằng bé. Ai nghe thấy mà không biết khéo còn tưởng rằng thằng bé bị véo mất, gào đến mức mặt mày đỏ gay, vừa nhìn đã biết là một đứa tính tình lớn.
"Đúng là tính tình không được tốt lắm." Điểm này Trần Nhu cũng đồng ý. So với ba anh chị trước nó thì hơi hung dữ, về sau lớn nhất khẳng định phải chú ý quản giáo mới được.
Việc buôn bán hợp tác với Hàn Quốc Lệ hai người làm đến tận 29 cuối năm mới tạm nghỉ, tất niên 30 thì không làm nữa.
Thu nhập chuyến này đúng là không tồi, đậu phộng từ tận ngày thịt khô hai mươi đã không còn nhiều, bán chỉ là chút hương hoa, chủ yếu chính là đậu nành chiên.
Trần Nhu cũng là người không sợ tốn công, không chỉ làm đậu nành chiên mà còn rán thêm cả bánh quai chèo.
Bọn nhỏ trong nhà rất vui mừng, Hàn Quốc Lệ bên kia cũng kinh hi.
Lần trước chia hoa hồng là vào tiết thịt khô, Hàn Quốc Bân đã mang về cho cô. Trừ đi tiền vốn thì hai vợ chồng Trần Nhu kiếm lời mười đồng tiền.
Từ sau tiết thịt khô đến ngày 29, khoảng thời gian này bỏ tiền vốn không ít, nhưng kiếm được lại càng nhiều hơn. Trần Nhu lời được 22 đồng tiền, cô tính thì Hàn Quốc Lệ bên kia hẳn là sẽ ít hơn chút, nhưng cũng sẽ phải lời được 20 đồng tiền.
Rốt cuộc thì việc cô muốn làm sau khi ăn tết xong thì mới thật sự là việc buôn bán đích thực.
Bởi vì tháng này kiếm được rất khá nên năm nay Hàn Quốc Lệ phá lệ tự tin hơn xưa.
Hơn nữa cũng đã ở trước mặt mọi người nói chuyện với mẹ chồng rằng năm sau muốn chỉ nhà, hai vợ chồng cô sang năm muốn dọn ra ngoài Ở.
Bà Trương làm sao vui vẻ đồng ý chuyện chia nhà được, chia ra rồi vậy sau này bà ta nói chuyện còn ai nghe?
Trực tiếp nói thẳng cho hai vợ chồng nghĩ kỹ, nếu muốn chia nhà thì cũng được thôi, nhưng sẽ không có tiền!
Làm øì có chuyện không có tiền được. Tất cả tiền bạc trong nhà đều nằm trong tay bà ta, đây chẳng qua là không muốn bỏ ra một đồng tiền mà thôi.
Hàn Quốc Lệ cho tới bây giờ vẫn không phải là quả hồng mềm, không có một chút đắn đo. Chuyện chia nhà này cô đã quyết định lâu rồi cho nên lần này cô đặc biệt dứt khoát, tiền lương tháng này của Trương Giang được hơn hai mươi đồng tiên đều cầm hết trong tay.
Một phân tiền cũng không lấy được, điều này khiến sắc mặt bà Trương đen sì, trực tiếp liền chửi ầm lên là gà rừng tự nông thôn lên đây là muốn lừa nhà họ Trương không thành. Thật sự không tự nhìn xem bản thân là cọng hành gì, bà ta còn chưa mở miệng nói chia nhà mà đã dám tự mình nhắc tới, đúng là cái thứ ở nông thôn dạy ra, một chút quy củ cũng không có!
Hàn Quốc Lệ không có kiên nhẫn nghe bà ta chửi mắng, cô thật sự không muốn nhịn nữa.
Nói với Trương Giang vào nhà dẫn con trai ra, đem chuẩn bị quà lễ tết rồi đi xuống nông thôn luôn, mấy ngày liên tục cơm tối đều ăn ở nhà mẹ đẻ.
Điều này khiến bà Trương tức điên lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận