Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 290: Cảm Động

Chương 290: Cảm ĐộngChương 290: Cảm Động
Con dâu hai nhà họ Trương nói: "Lần này thím ba có lẽ định đi làm việc làm rồi, chẳng lẽ là tìm được công việc ổn định rồi, cho nên không định hiếu kính chăm sóc cha mẹ nữa, muốn nhanh nhanh chóng chóng dọn ra ngoài?"
Hàn Quốc Lệ gần đây mỗi ngày đi sớm về trễ, ngay cả cơm trưa cũng không về nhà ăn. Nói với trong nhà là tìm được một công việc, người ta đồng ý để cô qua giúp đỡ tạm thời.
Hôm nay tự tin tràn đầy như vậy, chẳng lẽ công việc đó đã được ổn định rồi?
Sắc mặt bà Trương càng lúc càng kém, không có chuyện bà ta cho phép chia nhà. Đã không đồng ý, nếu vẫn dám chia nhà thì đừng nghĩ lấy được từ tay bà ta một mao tiền!
Đương nhiên trong tay bà ta cũng chẳng có bao nhiêu tiên. Nhà mẹ đẻ bà ta có ba đứa cháu trai cưới vợ thì đều đến đây vay tiền. Đã không có tiền nhưng bốn đồ vật lớn cần khi kết hôn đến mua: đồng hồ, radio, máy may và xe đạp, đương nhiên tốn không ít tiền, mà bà ta lần nào cũng cho mượn cả, làm gì còn tiên để mà chia nhà cơ chứ?
Mấy người con dâu nhà họ Trương còn chưa biết việc này nên tự nhiên vẫn còn đoàn kết một lòng với mẹ chồng lắm.
Hàn Quốc Lệ cùng Trương Giang dẫn theo con trai lớn Trương Hào Hào về nhà mẹ đẻ, lân này còn mang theo không ít đồ đạc về nữa.
Bánh quy, sữa mạch nha, kẹo sữa Hàn Quốc Lệ đều mang về, khiến cho bà Hàn nhìn mà tươi cười đầy mặt: "Người đến chơi là được rồi, làm gì mà phải mang nhiều quà như vậy?"
"Một phần để con mang đến cho anh cả và anh hai nữa, nhưng phần lớn thì đều là muốn hiếu kính cha mẹ." Hàn Quốc Lệ cười nói.
Bà Hàn nghe thì không vui: "Cho chúng nó làm øì, không cần phải đưa, mấy thứ này mẹ giữ hết!"
Nói xong thì nhanh chóng cất đồ đi.
Hàn Quốc Lệ làm sao còn không hiểu tính mẹ mình, cười trừ, từ trong đống đồ lấy ra hai bịch kẹo sữa nói: "Trương Giang, anh đến nhà anh cả anh hai ngồi chơi trước đi, em với mẹ nói chuyện một lát"
Trương Giang cũng hiểu tính tình của mẹ vợ, vì vậy đồ xong liền cười nói: "Mẹ, vậy con đi trước đây”
Nói xong thì lập tức đi luôn, nhanh như dưới chân đang bôi dầu.
Trương Hào Hào cũng đi theo chân cha nó qua nhà cậu hai. Thằng bé rất thích cậu hai mình, lần trước ở bên ngoài chơi gặp được Hàn Quốc Bân, anh còn dẫn thằng bé đi ăn sủi cảo!
Bà Hàn đen mặt nói: "Đồ có cho hai nhà đó cũng chẳng có tác dụng gì, đặc biệt là nhà anh hai con. Nó còn thiếu gì sao, trong nhà chẳng thiếu thứ tốt øì, con xem mấy đứa con nhà nó ăn uống đầy đủ, đứa nào đứa ấy đều béo trắng ra!"
Ba anh em Hàn Hàng, Hàn Chu, Hàn Tranh đúng là có nước da rất trắng, được di truyền từ mẹ bọn chúng. Cũng bởi vì còn nhỏ nữa cho nên không phải dãi nắng đầm mưa mà đen đi được.
Hơn nữa so sánh với những đứa trẻ gầy guộc thời này thì đúng là chúng không giống như thế, nhưng muốn nói là béo thì cũng không đúng. Nói chung là khi ai đó nhìn vào ba anh em điều đầu tiên nảy ra trong đầu đó là khỏe mạnh.
Hàn Quốc Lệ cười nói: "Hiếm khi con mới về nhà được, tất nhiên là phải đưa chút đồ tặng anh cả anh hai chứ. Đều là anh em trong nhà, con ở nhà chồng bên kia có thể được dễ chịu một chút đều là nhờ anh hai chống đỡ mặt mũi cho đó."
Thời điểm cô sinh con gái Dao Dao, chị dâu bảo anh hai tặng cho cô lương thực với trứng gà ở cữ, nhân tình này cả đời cô đều sẽ nhớ kỹ.
Chẳng qua biết tính tình của mẹ mình cho nên Hàn Quốc Lệ cũng không có nói mấy chuyện này.
Đưa tất cả những đồ còn lại cho bà cất đi, lúc này mới vào nhà xem con gái.
Dao Dao bây giờ đang ngủ, Hàn Quốc Lệ nhìn thấy khuôn mặt con gái tròn hơn trước, nước mắt thiếu chút nữa thì rơi.
"Làm sao lại khóc, chẳng nhẽ mẹ còn bạc đãi cháu ngoại ruột của mình hay sao? Hơn nữa cậu nhỏ cũng rất thương con bé, bảo mẹ nấu trứng gà cho nó ăn, ba miếng đã ăn no. Vừa mới đầu ở đây còn khóc nháo, sau này quen rồi thì lại vô cùng vui vẻ, mỗi ngày đều ngoan ngoãn chơi." Bà Hàn nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận