Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 291: Hàn Chu Lanh Lợi

Chương 291: Hàn Chu Lanh LợiChương 291: Hàn Chu Lanh Lợi
"Con đây là biết ơn mẹ. Mẹ, người không biết con ở trong nhà họ Trương gia chẳng có mặt mũi gì, đặc biệt là Dao Dao, chưa một lần nào được ăn no đến bảy phần." Hàn Quốc Lệ lau nước mắt, nói.
Bà Hàn nhíu mày: "Tiên lương mỗi tháng của Trương Giang không phải được hơn hai mươi đồng sao? Vậy mà mẹ chồng con còn không cho Dao Dao ăn no được bảy phần?"
"Bà ta suốt ngày chỉ có một mình con bé là con gái, ăn nhiều như vậy làm gì?" Hàn Quốc Lệ nói: "Nhìn thấy con bé bị con của hai phòng kia đánh, bà ta cũng mặc kệ, cứ ngồi đó nhìn cắn hạt dưa!"
"Bà già ác độc này!" Bà Hàn nghe vậy thì trừng mắt mắng.
"Mẹ, con dự định sang năm sẽ cùng Trương Giang dọn ra ngoài, đến lúc đó có nhất định là bà ta sẽ không chia cho chúng con một đồng nào. Đến lúc đó mẹ lên giúp con một chút, con dù gì cũng là vãn bối, không thể làm loạn quá mức được." Hàn Quốc Lệ nói.
Nhiều năm như vậy Trương Giang kiếm bao nhiêu tiền, cộng thêm tiền trước kia cô còn đi làm kiếm được là có không ít. Cho dù sau lại có một thời gian cô nhàn rỗi ở nhà, nhưng lúc có thể kiếm tiền thì tất cả đều nộp vào trong tay bà ta.
Cho dù là cả nhà bốn người sinh sống, nhưng cũng chỉ được ăn no bảy phân. Tích cóp nhiều năm như vậy làm sao có thể không được hơn trăm đồng?
Cô cũng không cần nhiều, nhưng ít nhất cũng phải chia cho co 50 đồng tiền!
Muốn không phải bỏ một đồng nào ra sao, không có cửa đâu.
Bà Hàn nghe xong còn hăng hái hơn, lập tức nói: "Đến lúc đó muốn chia nhà con bảo Trương Giang xuống đây đón mẹ lên, nếu như dám không chia tiền cho con, xem xem mẹ có lật ván giường nhà bà ta lên không!"
Hàn Quốc Lệ gật gật đầu, nói: "Mẹ, hôm nay con cãi nhau với bà ta, cũng không muốn đi về đó, cơm tất niên con ở nhà ăn nhé?"
"Ăn thì cứ ăn, không thiếu một miếng cơm của các con đâu. Nhưng mà ngày mai thì vẫn phải về." Bà Hàn lại nói.
"Vâng ạ." Hàn Quốc Lệ gật đầu.
Lại nói đến Trương Giang dẫn theo con trai Trương Hào Hào đang chơi ở bên nhà Hàn Quốc Bân. Anh đến nhà Hàn đại ca, Hàn đại tẩu trước, tặng bịch kẹo sữa rồi ngồi không bao lâu liền đứng dậy sang bên này chơi.
Hàn Quốc Bân đang ở nhà, Trần Nhu thì đang hấp bánh bao, cười nói: "Còn có nửa tiếng nữa là hấp xong rồi, đợi lát nữa ở đây ăn cơm luôn."
"Đợi lát nữa em còn phải về nhà ăn cơm với cha mẹ, không cần đâu." Trương Giang nhanh chóng nói.
Hàn Quốc Bân hỏi chuyện học tập của cháu ngoại trai, Trương Hào Hào học tập không được tốt cho nên không dám nói.
Trương Giang nói: "Cả ngày chỉ biết ở bên ngoài chơi với bạn học, học tập cũng không nghiêm túc, lần trước thi chỉ được có mười điểm."
"Anh học dốt vậy sao?" Hàn Chu nghe vậy thì kinh ngạc nói: "Anh em lần trước thi được hơn 90 đó, anh Tư thì thấp hơn nhưng cũng được gần 60 điểm."
Hàn Quốc Lệ gả chồng trước khi anh hai Hàn Quốc Bân lấy vợ, cho nên Trương Hào Hào là anh, lớn hơn Hàn Hàng chừng ba tuổi, hiện tại đang học lớp 4. Tuy lớn hơn Hàng Hàng hai lớn, nhưng có vẻ học kỳ này phải học lưu ban rồi.
Trương Hào Hào không biết giấu mặt đi đâu, miễn cưỡng giảo biện nói: "Em còn chưa đi học nên đương nhiên không biết, càng học lên cao càng khó!"
"Sao có thể." Hàn Chu trực tiếp phủ nhận: "Càng lên cao thì anh lại càng lớn, càng lớn thì se càng thông minh chứ?"
Cái này đừng nói Trương Hào Hào, Trần Nhu cùng Hàn Quốc Bân còn có Trương Giang đều là vẻ mặt: ".." Thế nhưng nói chuyện rất có đạo lý, khó mà phản bác được. "Anh họ cần phải no lực nhiều hơn mới được, nếu không may bị lưu ban, sang năm em đi học sẽ vẫn còn cùng cấp với anh đó. Tuổi đã lớn như vậy, em cũng ngại ngùng gọi anh là anh họ." Hàn Chu tiếp tục nói.
Trương Hào Hào cũng cảm thấy nếu không may thật như vậy thì quá là mất mặt: "Sang năm anh nhất định sẽ nỗ lực hơn!"
Hàn Chu nói tiếp : "Giờ có muốn đi ra ngoài chơi hay không, em gái em muốn một người tuyết, anh ra ngoài nặn với em không?"
"Bên ngoài trời lạnh lắm." Trương Hào Hào từ chối.
"Anh là anh họ của bọn em đấy, em trai em gái muốn một người tuyết mà anh cũng không giúp đỡ được?" Hàn Chu hỏi vặn lại.
"Giúp giúp giúp." Trương Hào Hào vội vàng nói.
"Anh ơi, mau ra nặn người tuyết đi." Hàn Chu lớn giọng gọi anh cả.
"Không được, anh còn bài tập chưa học thuộc, mẹ yêu cầu tối hôm nay phải xong." Hàn Hàng lắc đầu nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận