Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 294: Giải Quyết Ra Sao?

Chương 294: Giải Quyết Ra Sao?Chương 294: Giải Quyết Ra Sao?
"Vậy lúc Lý tam lấy cô ấy sao không có ý kiến øì?" Hàn Quốc Lệ khó hiểu hỏi.
"Người như Lý tam có thể lấy được vợ là rất tốt rồi, vừa lùn vừa gầy, đi làm việc cũng chỉ kiếm được năm công điểm, còn kém hơn cánh chị em phụ nữa. Đã thế lại còn hay chây ỳ kéo dài công việc, nếu là người tốt thì làm gì có ai nhìn trúng anh ta?" Hàn đại tẩu bĩu môi nói.
"Vậy chuyện này giải quyết ra sao?" Hàn Quốc Lệ hỏi tiếp.
"Tôi nghe vợ Xuyên Tử nói, Trương tứ đưa cho Lý tam hơn mười đồng tiền, Lý tam liền không so đo nữa." Hàn đại tẩu nhỏ giọng nói.
"Vợ Xuyên Tử sao cái gì cũng biết hết vậy, loại chuyện giải hòa này không phải nên làm trong bí mật sao." Trần Nhu khó hiểu nói.
"Bí mật gì chứ, mười đồng tiền kia của Trương tứ chính là nhờ Xuyên Tử đến đưa cho Lý tam mà." Hàn đại tẩu nói.
Trần Nhu khóe miệng giật giật, chỉ số thông minh đúng là không thể coi được.
Hàn Quốc Lệ nói: "Vậy chuyện này liền coi như xong?"
"Này thì không có khả năng, về sau vợ Lý tam hẳn là sẽ do anh ta và Trương tứ dùng chung." Hàn đại tẩu tuôn ra một tin tức chấn động. Trân Nhu cùng Hàn Quốc Lệ đều sợ ngây người: "Chuyện thế mà coi được sao?"
"Chuyện này thì cá cô cũng không biết rồi, mười đồng tiền kia cũng không phải là cho không vậy đây." Hàn đại tẩu nói, đem chuyện tương tự trong thôn nhà mẹ đẻ chị kể ra.
Tình nhân trả tiền cho chồng, người chồng liền cam chịu tình nhân dùng chung vợ mình.
Trần Nhu: ".." Loạn như thế này đúng là không thua kém những chuyện lúc cô còn ở mạt thế.
Hàn Quốc Lệ khóe mắt cũng giật giật, Hàn đại tẩu buôn xong câu chuyện mới cảm thấy mỹ mãn trở vê.
Mấy câu chuyện máu chó như thế này biết một mình thì sao mà đã ghiền, đương nhiên phải chia sẻ với mọi người. Vợ chú hai chán lắm, chưa bao giờ ngồi lê đôi mách.
Lời nói gì đến tai chị trên cơ bản cũng đừng mong truyền ra bên ngoài nữa, không sai lệch lắm thì đến đây là chung kết rồi.
"CHi dâu yêu thích ngồi lê đôi mách buôn mấy chuyện như thế này, cô nghe một chút là được, mặc kệ chị ấy." Trần Nhu cười nói.
Hàn Quốc Lệ cũng cười.
Trần Nhu liền liền nói sang chuyện buôn bán: "Sang năm dọn vào huyện rồi, chuyện bán đậu phộng là không thể làm được nữa. Cô có muốn trước hết đến cửa hàng chỗ tôi phụ giúp hay không, một tháng mười đồng tiền. Đến lúc đó lương thực chuyển lên thì cô có thể hợp tác với chị dâu."
"CHi dâu cả hiện giờ còn chưa biết?" Hàn Quốc Lệ ngạc nhiên.
"ĐÚng vậy." Trần Nhu gật đầu.
"Vậy trước hết em sẽ đến phụ giúp với chị, nói tiền làm gì cho khách khí. Em vốn chưa có công việc ổn định cũng chỉ nhàn rỗi ở nhà thôi." Hàn Quốc Lệ nói.
"Phải đưa, một tháng là mười đồng tiền." Trần Nhu nói.
"Em lo lắng cửa hàng của chị một tháng không biết có kiếm được mười đồng tiền hay không." Hàn Quốc Lệ ăn ngay nói thật.
Hàn Quốc Lệ cũng là một trong số nhưng người lo lắng chuyện này. Có tiệm cơm quốc doanh ở đó, ai sẽ đi đến tiệm cơm nhỏ ăn cơm làm gì?
Nghĩ đến đây, Hàn Quốc Lệ nhịn không được nói: "Chị dâu, chị nhất định phải nghĩ cho kỹ. Muốn làm buôn bán như vậy sẽ phải tốn không ít tiền vốn, hiện giờ trên huyện cũng không có ai dám làm như vậy đâu."
Trần Nhu nói: "Cô ba không cần lo lắng, lòng tôi hiểu rõ."
Bây giờ cô vừa mới bắt đầu, tất nhiên sẽ không có người coi trọng. Tuy vậy trong lòng Trần Nhu cô hiểu rõ là được. "Vậy được, nếu chị dâu đã quyết định muốn làm, đến lúc đó em sẽ qua phụ giúp cho chị." Hàn Quốc Lệ gật đầu nói.
"Cô với dượng mấy giờ về? Tôi gói cho hai vợ chồng mấy cái bánh bao mang về." Trần Nhu nói.
"Hôm nay em không vê, ở lại nhà cha mẹ ăn cơm tất niên, ngày mai mới về." Hàn Quốc Lệ nói.
"Sao lại thế?" Trần Nhu hơi bất ngờ, hỏi.
Ở đây không có quy củ con gái được về nhà mẹ đẻ ăn cơm tất niên, trừ phi là ở nhà chồng bên kia không được chào đón.
Hàn Quốc Lệ liền nói chuyện mẹ chồng mình không đồng ý chia nhà, còn tuyên bố rằng nếu chia ra thì sẽ không cho một đồng.
Trần Nhu nhíu mày nói: "Một đồng cũng không cho là không được rồi, chuyện này để anh hai cô qua đó đi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận