Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 295: Xem Nhà

Chương 295: Xem NhàChương 295: Xem Nhà
"Không cần anh hai phải đến đâu, anh ấy có đến đó cũng nói không thông được bà ta. Người mẹ chồng kia của em không phải là người sống yên phận gì, nếu anh ay qua đó thì sau này bà ta nhất định sẽ chạy tới đơn vị làm ầm ï cho xem. Chuyện này em đã nói với mẹ rồi, đến lúc đó nếu bà ta không đưa tiền, em sẽ bảo Trương Giang trở về đèo mẹ lên!" Hàn Quốc Lệ nói.
Trần Nhu nghe vậy lúc này mới gật đầu, có người mẹ chồng của cô qua đó thì thật sự không cần quá lo lắng, thế nào cũng có thể moi ra được thôi.
Nhưng trên thực tế cho dù là bà Hàn đích thân lên đó cũng không thể từ trong tay bà Trương lấy được đồng tiền nào.
Bởi vì trong tay bà ta căn bản không có đồng nào.
Mười lăm tháng giêng vừa qua không bao lâu, Hàn Quốc Lệ đã tìm được một ngôi nhà có sân, cũng đã tương đối cũ rồi, muốn vào ở thì còn phải sửa chữa lại mới được. Là nhà của một bác sĩ Tây y hạ phóng. (đưa xuống nông thôn khi chưa cải cách)
Nhưng mà sau khi bác sĩ ấy được gọi về thì không muốn ở lại ngôi nhà quá nhiều ký ức đau buồn này nữa nên muốn tìm người bán đi. Con của ông cũng bị hạ phóng, nhưng nhiều năm qua có thư từ qua lại, đã cưới một cô gái dưới nông thôn, còn sinh được hai đứa bé, ông dự định xuống dưới đó đầu nhập để gặp lại con cháu nhà mình.
Vì thế mới muốn bán nhà.
Tuy rằng diện tích không nhỏ, nhưng sân đã quá cũ và hư hỏng, muốn thu dọn vào ở thì phải sửa sang lại, mà còn phải sửa lớn.
Mau chốt là ông bác sĩ Tây y này còn chào giá không thấp, đòi hơn hai trăm đồng tiền.
Hàn Quốc Lệ báo tin cho anh hai tới xem qua căn nhà trước.
Nhà này cách trường học cũng không gần lắm, đi đường phải mất hơn nửa tiếng. Xung quanh thì cũng náo nhiệt đấy, nhưng quan trọng nhất là đi xe đạp từ đây đến cửa hiệu mặt tiền Trần Nhu muốn mua cũng mất nửa tiếng.
Chỗ tốt duy nhất chính là khoảng cách đến bệnh viện huyện không xa, đi đường chỉ cần khoảng mười phút, đây cũng là chỗ trước ông ở vì trước kia ông bác sĩ đi làm ở đó. Chỉ là lần này quá đau lòng nên không nghĩ trở vê phục chức.
Hàn Quốc Bân qua xem một vòng thì thật sự cũng không hài lòng cho lắm. Tuy rằng từ bên này đạp xe qua bộ vận chuyển cũng chỉ tốn hơn mười phút.
Nhưng đối với vợ con anh thì quá bất tiện.
Nhưng mà nhà độc lập thật sự không dễ tìm.
Vì thế chỉ có thể tạm quyết định trước như vậy, sau này nếu tìm được nơi thích hợp thì lại dọn đi.
Hàn Quốc Bân liền ép giá với ông bác sĩ, không có khả năng để ông ta tùy ý ra giá được. Cuối cùng lấy hai trăm đồng tiền làm mức giá cuối cùng, tuy vậy Hàn Quốc Bân còn phải đưa thêm cho ông ta hai tờ phiếu nước và phiếu gạo.
Định mức đều là năm cân.
Cùng ngày liền lập tức đi đến sở quản lý bất động sản kê khai giấy tờ sở hữu đất.
Sau đó nơi này đã chính thức là nhà của anh.
Lúc Hàn Quốc Bân tìm người bắt đầu trùng tu ngôi nhà thì Hàn Quốc Lệ cũng tìm được phòng ở cho gia đình mình. Nếu có thể thì cô cũng muốn ở cách vách làm hàng xóm với anh hai chị dâu.
Nhưng mà không có cách nào, thật sự là phòng ở không dễ thuê, đều vô cùng hiếm.
Hai nhà cách nhau chỉ tầm mười mấy phút lộ trình, cũng coi như là gần, nhưng không được như nhà anh hai cô ở riêng một gia đình như vậy. Nhà mới bên này thuộc về nhà có nhiều phòng nhưng lại ở không hết cho nên mới đăng tin cho thuê.
Chủ nhà người ta chiếm cứ hơn phân nửa, để lại cho nhà cô thuê cái hậu viện phía sau, khoảng hơn hai mươi mét vuông, một tháng hai đồng năm tiền thuê nhà.
Bởi vì cảm thấy cũng khá tốt cho nên Hàn Quốc Lệ liền dọn ra, và tất nhiên muốn lấy tiền chi nhà từ chỗ mẹ chồng. Chang qua bà Trương làm sao có thể cho c6, nhất quyết nói bà ta không có tiền, mà cho dù có tiền cũng sẽ không cho, chuyện này quả thực chính là khiêu khích uy nghiêm và uy vọng của mẹ chồng là bà tai
Vì thế Hàn Quốc Lệ đã kêu chồng cô, Trương Giang xin nghỉ nửa ngày, cố ý xuống nông thôn đi đón mẹ vợ anh ta lên đây.
Sức chiến đấu của bà Hàn thì không cần phải nói, hơn nữa bà cảm thấy bà già họ Trương này cũng quá không biết xấu hổ.
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận