Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 297: Bây Giời Mới Biết Sợ

Chương 297: Bây Giời Mới Biết SợChương 297: Bây Giời Mới Biết Sợ
Vẫn là bà Hàn kiến thức rộng rãi, cơ hồ là không chút do dự, bước vài tiến lên liền cầm chặt tay bà Trương, gắt gao nhìn chằm chằm, gẵn giọng hỏi: "Bà có phải đã đem tiền của nhà con rể tôi đi trợ cấp hết cho nhà mẹ đẻ rồi hay không?"
Lời này vừa dứt, sắc mặt người Trương gia kể cả ông Trương đồng loạt thay đổi.
Trương đại ca và Trương nhị ca, còn có Trương đại tẩu và Trương nhị tẩu, tất cả bằng ấy ánh mắt đều rơi xuống người bà Trương.
Trong đó ánh mắt Trương đại ca, Trương nhị ca và Trương Giang là mãnh liệt nhất. Phải biết rằng năm đó đất đai cằn cỗi, phải uống nước cho no bụng, người mẹ này của bọn họ vẫn mấy cân mễ cuối cùng trong nhà mang về cho nhà mẹ đẻ!
Lúc ấy đã bị cha bọn họ đánh cho gãy ba cây trúc, hứa hẹn sau này không dám nữa, về sau không dám nữa, thế nhưng hôm nay vẫn cứ chứng nào tật nấy?
"Mau nói, bà con cầm bao nhiêu tiền cho đám chú họ đó?" Trương đại ca lập tức nhìn con gái hỏi.
"Con đứng ở ngoài cửa nhìn thấy, một xấp tiền rất dày. Chú họ hai, chú họ ba, còn cả chú tư cũng đến đây lấy tiền." Đứa cháu gái lớn nhà họ Trương là người lanh lợi, nhanh miệng kể luôn.
Lời này ra, mọi người nhà họ Trương đôi mắt đỏ ngau ông Trương còn giơ chân đạp ngã vợ mình ngay lập tức, thẳng tay rút dây lưng quần ra.
"Hơn một ngàn đồng tiền, vậy mà chỉ còn dư lại mấy đồng này, chỉ dư lại mấy đồng này?!" Trương phụ lấy cái hộp ra, thấy bên trong đó nằm rải rác may chục đồng tiền, khoé mắt như muốn nứt ra, nhìn chằm chằm vợ mình hỏi.
"Chỉ là mượn, mấy đứa nó muốn kết hôn, mượn một ít để mua tứ đại đồ vật thôi!" Bà Trương sắc mặt trắng bệch, vội vàng nói.
"Bà không cần nói đông nói tây bao biện, bà chính là kẻ hút máu chồng máu con đi nuôi dưỡng đám người nhà mẹ đẻ kia. Không có tiên còn cưới vợ cái gì, còn muốn tứ đại đồ vật cái gì, nhà họ Trương mà lại có loại chủ nhà như vậy à. Rất tốt, thật sự là rất tốt, hôm nay chia nhà một đồng tiền cũng không có, sau này cũng đừng mơ con gái của tôi hiếu kính nửa phần!" bà Hàn nhổ một ngụm nước bọt thật to, mặt đầy trào phúng mắng.
Bà ta cũng không ngờ hôm nay tới đây nháo loạn, lại khui ra được loại chuyện xấu mặt này. Không cần phải nói, là không có tiền.
Nhìn sắc mặt mấy người nhà họ TRương, tất nhiên bà già này là kẻ tái phạm.
Đã biết là kẻ tái phạm chuyên trợ cấp nhà mẹ đẻ, thế nhưng còn đưa tiền vào trong tay bà ta, quả thực là đầu óc không được minh mẫn!
Đối với tình hình chiến đấu hôm nay, Trần Nhu đều là nghe từ miệng Hàn Quốc Lệ.
Nhà họ Trương có thể nói là trực tiếp chia năm xẻ bảy.
Anh chị Trương Giang làm sao chịu để yên? Tất cả đều có ý định qua nhà cậu đòi tiền, nhưng đừng nói lấy được toàn bộ mà về, chỉ một mao tiên cũng chưa thấy bóng dáng đâu. Bên kia trực tiếp phủ nhận chuyện này, nói chưa từng đến vay mượn bao giờ, dựa vào cái gì mà tới đòi tiền bọn họ?
Trực tiếp đoạn tuyệt quan hệ là thứ nhất, thứ hai là về sau tiền lương của bọn họ một đồng cũng không nộp lên, dù gì thì cũng có khối u ác tính đang ở đây.
Trương đại tẩu Trương nhị tẩu còn mỗi ngày ở nhà kể xướng người họa, hai người thay phiên nhau nói, nửa phần mặt mũi cũng không cho Trương mẫu.
So sánh với Hàn Quốc Lệ, hai người chị ta đúng là ăn lỗ nặng, bởi vì gần mấy năm qua hai người họ đều có công việc, cộng thêm tiền lương của chồng họ nữa.
Mỗi tháng tiền mang về nhà đều không ít, bằng không làm sao Hàn Quốc Lệ lại bị bọn họ chèn ép đến mức không chịu nổi muốn chia nhà chứ.
Cho nên trước mắt tổn thất lớn nhất không ai khác ngoài hai người bọn họ. Tiền mang về nhà ngoài giấu giếm bớt một ít thì phần còn lại trên cơ bản là toàn nộp lên trên, làm sao có thể chịu đựng moithietthoilan nay?
Bà Trương còn muốn mắng hai ả vài câu, nhưng hai người họ hiện giờ làm gì còn tôn trọng bà ta là mẹ chồng? Hai người đó không chịu để cho bà ta sống yên một ngày nào hết.
"Lần trước em nói muốn chia nhà, hai người đó còn làm trò thay bà ta xỉa xói em, bây giờ mới biết sợ." Hàn Quốc Lệ nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận