Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 310: Muon Chìa Khóa

Chương 310: Muon Chìa KhóaChương 310: Muon Chìa Khóa
Nhưng trứng gà mà chị tích cóp được cũng phải bán ra.
Không chỉ có có trứng gà, còn có nấm, lần trước mưa phùn rất lâu, ngày hôm sau chị ta và vợ của Xuyên Tử với vợ của Đại Quý cùng nhau đi lên núi, hái được không ít nấm về.
Còn có không ít nấm đã phơi khô của những người khác mà chị dâu Hàn đã bỏ tiền ra thu mua.
Bởi vì trứng gà chị dâu Hàn sợ để nhiều sẽ bị vỡ nên không mua lại của người trong thôn, chỉ mua nấm đã sơ chế xong, nhưng mà về sau chị ta còn tính toán nói với chú hai để thu mua cả đậu phộng và đậu nành của mọi người trong thôn.
"Chú hai, để chị đi thông báo cho mọi người giúp chú, chú ở đây chờ chút nhé" chị dâu Hàn đem trứng gà và nấm của nhà mình bán xong hết, cười nói.
"Vâng." Hàn Quốc Bân gật đầu.
Chị dâu Hàn đi truyền tin trong thôn, không qua bao lâu, nhà ai tích cóp được trứng gà nếu muốn bán thì đều cầm đến đây bán.
Hàn Quốc Bân mang theo hai cái sọt đến đây, bên dưới đều lót một tần cám dày, đặt trứng gà lên trên an toàn hơn nhiều, chỉ cần trên đường về đi chậm một chút, chú ý một chút, cơ bản không phải lo trứng gà sẽ bị vỡ. Bởi vì chính sách bây giờ rất tốt, nhà cẩn thận nhất trong thôn cũng học theo mọi người nuôi nhiều hơn mấy con gà, nên trứng gà của mỗi nhà cũng đều không phải là ít.
Trừ đi phần nhà mình dùng, đa số mỗi nhà sẽ có hai ba cân trứng gà đem bán.
Đừng nhìn thấy mấy năm nay tiền lương tăng lên, nhưng giá hàng hoá cũng tăng lên như vậy, năm ngoái một cân trứng gà ba mao tiền, bây giờ Hàn Quốc Bân cũng đã thu mua của mọi người trong thôn hơn bốn mao tiền một cân trứng gà rồi.
Nhưng mà vào trông thành bán lại, một cân trứng gà có thể bán hơn năm mao tiền, có thể kiếm trên dưới một mao tiền.
Người trong thôn đương nhiên biết trứng gà trong thành đắt hơn một chút, Hàn Quốc Bân sẽ kiếm được ít tiền lời, nhưng không để ý, bởi vì ở nông thôn chính là cái giá này, Hàn Quốc Bân không thu mua giá thấp hơn, cũng xem như là giá cả hợp lý.
Bà Hàn cũng xách trứng gà tới đây đổi, nhà bà cũng là một trong những nhà nuôi gà khá nhiều ở trong thôn.
Nuôi tận mười mấy con gà liền, nhưng bởi vì Tống Hiểu Ngọc chịu không nổi mấy mùi hôi kia nên bà Hàn vô cùng săn sóc mà quét tước chuồng gà mỗi ngày, còn học dùng mấy biện pháp như dùng đất trộn vôi che đi mùi hôi khó ngửi. Nhưng thế thôi còn chưa đủ, bà còn đánh ca chủ ý sang bên sân nhà của Hàn Quốc Bân.
Chạy tới chỗ chị dâu cả bên này nói muốn mượn chìa khóa, muốn dùng cái sân kia để nuôi gà, theo cách nói của bà chính là đằng nào cũng bỏ không, thà nuôi thêm mấy con gà vào đó càng tốt hơn.
Chị dâu cả làm sao có thể đưa cho bà được, đừng nhìn em dâu như vậy mà tưởng dễ nói chuyện, cô đưa chìa khóa cho chị trông coi đó là tín nhiệm chị, vậy mà vừa xoay người chị đã đem chìa khóa cho bà Hàn vậy không phải là đã phụ sự tin tưởng này sao?
Mấu chốt là chị còn muốn cô em dâu thứ 2 này mang theo chị đi phát tài nữa.
Bản thân chị có bản lĩnh gì trong lòng chị tự rõ, không thể bước chân ra khỏi cái thôn này, mà bước chân ra khỏi thôn này thì không một mảnh đất dung thân, từ thời đại phá đất hoang tới thời đại này trong lòng chị vô cùng hoảng loạn, cái mộng phát tài này đành phải dựa vào cô em dâu mới ra thành phố thôi.
Chị bắt đầu thu hái nấm với người trong thôn.
Mỗi lần cân nấm chị có thể kiếm thêm chút tiền, chân muỗi có nhỏ thì cũng là thịt cơ mà, hơn nữa sau này sẽ có càng nhiều hơn.
Cho nên dù thế nào đi nữa cái sân này chị cũng sẽ giúp em dâu trông giữ thật tốt, chứ để nó vào tay bà Hàn, cái sân đang yên đang lành kia sẽ bị phá hoại thành cái dạng gì?
Không lấy được chìa khóa cho nên bà Hàn đương nhiên là không vui vẻ chút nào rồi, thậm chí còn bắt đầu chửi am lên.
Mà chị dâu cả thì trực tiếp tỏ vẻ mình chẳng sợ øì cả.
Còn cãi nhau luôn với mẹ chồng mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận