Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 314: Nước Thuốc Gì?

Chương 314: Nước Thuốc Gì?Chương 314: Nước Thuốc Gì?
Cho dù là đứa cuồng học tập như lão đại Hàn Hàng cũng thích cái thời điểm này mỗi dịp cuối tuần.
Đương nhiên nó cũng chỉ thả lỏng chút ở cuối tuần thôi, những ngày khác đều vô cùng nỗ lực học tập.
Trước mắt nó là ủy viên ban học tập của trường, lần trước thi xong chỉ lấy được hạng nhì nó bèn coi đó là sự sỉ nhục.
Hiện tại bắt đầu nỗ lực gấp bội lên, tính toán đánh bại đứa ngồi vị trí số 1 lần trước rồi bản thân ngồi lên vị trí đó.
Lại nói tiếp Trần Nhu có điểm rất tán thưởng đứa con trai cả này của mình.
Bởi vị nó tự chủ vô cùng tốt hơn nữa có yêu cầu với bản thân vô cùng cao, nhược điểm duy nhất chính là hơi nghiêm túc quá, cảm giác như ông cụ non vậy.
Tuổi còn nhỏ đã rất ngoan, không sợ sau này lớn lên bất hiếu với cha mẹ, thứ cần lo lắng chính là, tính tình như vậy có thể kiếm được vơ sao?
Sau này đám con gái hình như đều theo đuổi loại hình lãng mạn thì phải? Hiển nhiên lão đại không thuộc loại hình này.
Còn lão nhị, trước mắt trừ bỏ hầu tinh* thì là sủng em gái mình, tên tiểu tử thối này mới tới thành phố không bao lâu đã nói với cô, bảo cô là mau đi mua nước thuốc cho Dao Dao dùng.
Nước thuốc gì? Chính là loại nước thuốc dùng để diệt rận.
Còn cau mày nói rằng trẻ con trong thành phố sẽ không có rận, không nghĩ rằng cũng có, có phải Dao Dao không thích sạch sẽ hay không? Dừng có lây cho em gái nó.
Mấy đứa con này của Trần Nhu đều không bao giờ có ran mà dù cho không có đi nữa, mỗi ngày cô đều tắm rửa sạch sẽ cho chúng nó cả.
Không có biện pháp nào cả, những đứa trẻ khác trong thôn đều có, chơi cùng nhau nhất định sẽ lây cho nhau.
Trần Nhu liền đi mua thuốc, dùng cho ba đứa con nhà mình sau đó mới bảo Hàn Quốc Lệ đưa cho dao Dao dùng, nói là còn thừa.
Làm như vậy mới không làm tổn thương lòng tự trọng của người khác.
Còn hai đứa nhỏ tuổi nhất thì sao ư, con gái thì hơi kiều khí chút xíu, còn có chút ngây ngô, nhưng mà còn chưa tính là quá ngốc, về sau sẽ xem sao.
Đến nỗi lão tứ Hàn Khải Phàm, trước mắt mới nói được có một từ, giống anh hai nó khi còn nhỏ như đúc, khôn lỏi!
Không chỉ khôn lỏi mà nó còn rất giảo hoạt, đừng nghĩ hiện giờ mới chỉ biết ngồi mà thôi, nhưng mỗi lần lấy đồ ăn đều gây cười cả, duỗi tay cho người ta ăn, người ta vừa ghé đầu lại nó liên cười thu tay lại đút vào miệng mình, vừa ăn vừa cười nhìn người ta.
Trong mắt viết mấy chữ chói lọi: ta đùa ngươi mà ngươi còn tưởng là thật.
Nhìn thiếu đánh vô cùng.
Lão tứ lớn lên rất giống người mẹ Trần Nhu này, nhưng đôi mắt kia đúng là gen đã tiến hóa, trò giỏi hơn thầy.
Khóe miệng lúc nào cũng hơi cong lên, cho dù là không cười thì nhìn cũng như đang cười.
Trần Nhu đánh giá nếu nhóc con này lớn lên, khẳng định sẽ là kẻ hoa tâm, xem bộ dáng này đã thấy chút bóng dáng của một vị hoa hoa công tử rồi.
cho nên cần thiết chú ý kĩ càng, ba đứa trước cô đều nuôi thả, chỉ giúp chúng chỉ ra sai lầm còn những thứ khác sẽ không can thiệp, nhưng nhóc này Trần Nhu không dám nuôi thả, sợ sau này ra làm hại con gái nhà người ta.
Mà Trần Nhu lo lắng không sai tí nào cả, lúc lão tứ bắt đầu tới nhà trẻ đã bắt đầu hiểu cách dỗ dành các bé gái khác, còn vô cùng bác ái, người nào nhóc thích đều có phần, không sợ bị bạc đãi.
Còn những ai nhóc không thích khẳng định sẽ không có, chọc cho những bé gái không được kẹo khóc lóc, vì thế Trần Nhu Hàn Quốc Bân không thiếu lần bị các thầy cô giáo gọi đến trường cáo trạng chuyện lão tứ đối xử với các bạn gái không công bằng.
Đương nhiên đó là sau này, hiện tại nơi này còn chưa có gì để nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận