Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 322: Chắc Kiếm Lắm?

Chương 322: Chắc Kiếm Lắm?Chương 322: Chắc Kiếm Lắm?
"Mẹ Thiết Đản à, có phải vợ Quốc Bân ở trên huyện bán bánh bao rất khá hay không?" Có một thím trong thôn tò mò hỏi.
Bà Hàn vốn đang định đi rồi nhưng vừa nghe thấy lời này lập tức dừng lại, lỗ tai cũng dựng thẳng lên. Nếu vợ thằng hai kiếm được tiền thì việc trả bà ta 5 mao tiền này là không thể chấp nhận được!
"Theo tôi thấy chắc chắn làm ăn được, nếu không thì sao QU6c Bân lại về đây mua trứng gà củ quả? Nhưng tôi có nghe cô ba nà tối nói, cô ấy hiện giờ chia nhà dọn ra ngoài, thuê một căn nhà tốn tận hai đồng năm hào một tháng rồi. Nhưng ăn gì uống gì cũng phải tiền, mua đồ đạc hay dùng gì cũng tiền. Chúng ta ở nông thôn mỗi nhà tự có trứng gà có đất canh tác, nhưng trên huyện cái gì cũng không có, hơn nữa nấu nướng phải dùng lò than. Không nói đến than tổ ong, chỉ riêng củi lửa trữ trong nhà cũng phải bỏ tiền ra mua, còn thêm cả những loại chi phí không tên nữa. Mặc kệ có phải kiếm được lời hay không, nhưng đổi lại là tôi thì không thể gồng gánh nổi." Hàn đại tẩu nói.
Lời này tuyệt đối là lời nói thật.
Mỗi tháng phải tốn nhiều chi phí như vậy chị ta đã đau lòng muốn chết rồi, càng đừng nói đến sinh sống hẳn trên đó.
Lời này được phần lớn mọi người tán đồng, tiền chi phí sinh hoạt trên ấy đúng là không nhỏ.
"Bằng ấy có là gì đâu. Tiền lương của chú Quốc Bân không hề ít, nhiều năm như vậy mà chưa từng để lộ ra, theo tôi ấy à, chắc chắn là quá cao nên khó mà nói được." Có một tức phụ chen miệng vào, còn nhìn bà HÀn nói: "Thím à, thím có biết tiền lương của Quốc Bân được nhiều ít bao nhiêu hay không?"
"Tôi nào biết chuyện này, nó có nói với tôi bao giờ." Bà Hàn cho cô ả lắm mồm kia một đôi mắt trợn trắng.
Trong lòng thì tràn đầy tức giận. Đứa con trai này của bà ta đúng thật là phí công nuôi dưỡng, lên huyện làm việc nhiều năm như vậy mà người mẹ ruột này thế nhưng căn bản không biết tiền lương của nó được bao nhiêu.
Thế này thì còn có đạo lý gì?
Trong mắt trong lòng nó còn có người mẹ này không?
"Ngay cả người mẹ ruột là bà mà cũng không nói sao?" Tức phụ này mặt đầy kinh ngạc nói.
"Vợ Lý tam này, tôi nghe nói tối hôm qua cô đi đến nhà Trương tứ đến tận nửa đêm mới ra phải không? Có phải là cùng Lý tam Trương tứ nằm chung trên một cái giường không hả?" Vợ Đại Quý lập tức reo lên.
"Phi, nói nhăng nói cuội!" Người này giờ đâm chọc chính là vợ Lý tam, nghe thấy bị nói thế cô ta lập tức mắng ngược lại. Ung dung Truyen Dich ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
"Phi cái gì mà phi? Bao nhiêu người đều nghe được, cô còn định nói không phải à? Cũng may là bây giờ thoải mái, nếu thử vớ vẩn vào hai năm mà xem, các ngươi còn không bị lấy tội danh làm loạn quan hệ nam nữ rồi bị đánh cho một trận!" Vợ Đại Quý nói.
"Mau nhanh chóng cút về nhà mà rửa mông lại cho sạch sẽ đi, còn dám ở đây mà châm ngòi!" Hàn đại tẩu cũng mắng.
Vợ Lý tam cũng không dám ở lại cãi cọ với nhiều người đàn bà đanh đá như vậy, nhanh chóng chạy về nhà.
Cô ta vừa di hiện trường lập tức bắt đầu sôi nổi hơn, hỏi thăm với vợ Đại Quý: "Tối hôm qua cô ta đến nhà Trương tứ thật sao? Ở đến tận nửa đêm mới đi?"
"À không không, làm gì có nhà ai nhàn rỗi nửa đêm không ngủ mà chạy tới nghe góc tường nhà cô ta chứ. Chẳng qua mấy kẻ đó không biết giữ mồm giữ miệng nói hăng say, hôm nay tôi đúng gần cây đa lớn bên kia nghe được!" Vợ Đại Quý nói.
"Tôi biết ngay Trương tứ đưa tiền thì nhất định cô ta sẽ qua thường xuyên mà. Ở chỗ nhà mẹ đẻ tôi cũng có mấy hộ xảy ra tình huống này, cứ đưa tiền là thương lượng được hết." Hàn đại tẩu nói.
Trong lúc mọi người đang hăng say buôn chuyện, Hàn Quốc Ban đã đi đến thôn Cao Chính.
Cao Chính không có nhà, đã cùng vợ xuống ruộng làm việc rồi.
Nhưng mẹ Cao Chính đang ở nhà trông con cho hai vợ chồng họ, trước kia Cao Chính là một con cẩu độc thân, hiện giờ thì đã mỗi nách một đứa con rồi.
Mẹ Cao Chính nhìn thấy Hàn Quốc Bân đến đây thì rất vui vẻ nói: "Trong nhà để dành được rất nhiều trứng gà, trứng gà của mấy nhà hàng xóm xung quanh tôi cũng mua về hết, tất cả đều đã được kiểm tra kỹ lưỡng rồi, không hư hỏng gì cả."
"Phiền thím rồi." Hàn Quốc Bân cười nói.
"Có gì phiền toái đâu, ở nhà rảnh rỗi thôi ấy mà." Mẹ Cao Chính xua tay cười.
Bạn cần đăng nhập để bình luận