Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chuong 324: Nha Giau

Chuong 324: Nha GiauChuong 324: Nha Giau
"Gà, vịt, thịt, cá, trứng, còn có mấy loại củ quả không quý hiếm dưới này như dưa chuột, cà chua, cải trắng, khoai tây, trên huyện đều không thiếu người muốn ăn. Anh cứ thu gom rồi chuyển đến tiệm bánh bao cho vợ em bán, anh kiếm lời cô ấy cũng kiếm lời, hai bên đều có lợi. Anh thấy đề nghị này như thế nào?" Hàn Quốc Bân nói.
"CHốt!" Hai mắt Trần tam ca tỏa sáng lấp lánh, quả nhiên ý tưởng của anh ta không sai hướng, trong huyện đúng là thiếu mấy món này.
Hàn Quốc Bân nói: "Vậy chúng ta ra ngoài thôi."
Hai người đi ra khỏi phòng, Hàn Quốc Bân liền lái xe đạp gác trong thùng xe vận tải xuống dưới.
Trần tam ca kinh ngạc hỏi: "Chú mang cả xe đạp xuống đây à?"
"KHông lâu nữa em lại bận rộn rồi, đến lúc đó có thời gian rảnh để về quê mua trứng gà. Em cảm thấy anh ba là một nhân tài nên liền mang xe đạp xuống cho anh." Hàn Quốc Bân nói.
Trần tam ca nhìn người em rể này một lát mới nói: "Tôi thấy chú sai sử tôi rất là thuận tiện đấy."
"Em nào dám, anh là anh ba của em mà." Hàn Quốc Bân cười nói: "Nếu em không đưa xe đạp cho anh, chẳng lẽ anh định dựa vào hai cái đùi để đi lên tận trên huyện?"
Trần tam ca cũng không nói gì Hàn Quốc Bân nữa: "Được, cứ giao cho tôi. Đến lúc nào thì chú không rảnh nữa?"
"Chắc là cũng sắp rồi." Hàn Quốc Bân nói: "Ba ngày sau anh bắt đầu đưa đồ đến äi."
Trần tam ca xác nhận lại một lần nữa địa điểm quán với Hàn Quốc Bân, lại hỏi thêm cả địa chỉ nhà, sợ lên chậm thì tiệm bánh bao đến giờ đóng cửa mất.
Hàn Quốc Bân liền nói rõ ràng tỈ mỉ cho anh.
Đợi lúc hai người nói xong chuyện, bà Trần đã dẫn không ít người đến đây.
Hàn Quốc Bân mua hết tất cả đồ mọi người mang tới, tính tiền xong xuôi rồi lại chạy xe đến nhà Trần tứ tỷ An Đại Bang.
Hàng xóm xung quanh đây bắt đầu khen ánh mắt chọn con rể của bà Trần rất tốt. Nhìn người con rể út của bà ấy mà xem, quả thực là tiền đồ rộng mở.
Xem chừng sắp trở thành vạn nguyên hộ rồi.
"Mấy bà già các bà đúng là nói nhăng nói cuội, càng nói càng thái quá. Bán mấy cái bánh bao mà trở thành vạn nguyên hộ, vậy thì trên trời dưới đất này đã có đầy tiệm bánh bao rồi!" Bà Trần trực tiếp quăng cho mấy người ngồi le đôi mách đó hai con mắt trắng.
"Vậy thì cũng là có tiền đồ rồi." Mấy người cười nói. Bà Trần căn nhan với họ mấy câu, lúc này mới đi vê nhà. Về đến nơi nhìn thấy xe đạp ở đó thì ngạc nhiên nói: "Quốc Bân sao lại để xe đạp ở nhà ta?"
"Quốc Bân làm việc ở bộ vận chuyển sắp tới sẽ rất bận, không rảnh xuống mua đồ nên nhờ con thi gom ở dưới này mang lên." Trần tam ca nói.
"Con lấy bao nhiêu tiền?" Bà Trần rất trực tiếp nhìn con trai hỏi.
"Cái gì bảo là con lấy bao nhiêu tiền chứ, mẹ à, con chính là con trai ruột của mẹ đó." Trần tam ca nói.
Trần mẫu liền nhìn anh ta: "Con muốn để cho mấy đứa cháu ngoại trai cháu ngoại gái của con đói bụng đấy à?"
"Thật là, làm gì khoa trương đến mức ấy." Trần tam ca nhếch miệng nói: "Công việc của Quốc Bân tiền lương được nhiều hay ít con không biết, mẹ thì lại không chịu nói, nhưng theo con đoán thì không thể nào ít được. Còn cuối tuần này xuống mua nhiều vật tư như vậy lên ấy, tháng này nhất định hai vợ chồng có khoản thu thêm!"
Nói xong cũng giơ một ngón tay.
"Bao nhiêu?" Bà Trần nhướng mày hỏi.
"Một trăm." Trần tam ca nhìn ra ngoài cửa, nhỏ giọng nói: "Theo con thấy thì em gái đây là thật sự muốn phát tài rồi!"
Nói vạn nguyên hộ thì đương nhiên là không thể nhanh như vậy được, nhưng cái gọi là ngàn nguyên hộ thì theo anh hai vợ chồng phấn đấu sắp thành rồi!
Ngàn nguyên hộ cũng đã là khó có được rồi. Nhiều người tích cóp hơn nửa đời cũng chỉ được may trăm đồng tiền.
"Nói chuyện xe đạp này đi." Bà Trần trong lòng cũng hiểu, nói.
"Quốc Bân sắp tới bận rộn nên nhờ con thu mua hàng hóa mang lên trên tiệm bánh bao trên huyện cho Trần Nhu. Chiếu theo giá hiện nay, con với em gái tuy tình cảm tốt nhưng giữa anh em cũng cần phải rõ ràng về tiền nong. Số sách phải tính toán minh bạch mới có thể hợp tác dài lâu. Mẹ không cần lo, con với em ấy sẽ cẩn thận bàn bạc, đương nhiên tính tình em ấy cũng sẽ không hàm hồ theo con đâu, là chuyện lớn thì chưa bao giờ qua loa, không cần mẹ phải lo lắng cho con bé." Trần tam ca nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận