Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 333: Có Sự Khác Biệt

Chương 333: Có Sự Khác BiệtChương 333: Có Sự Khác Biệt
Lúc này hai người bọn họ cũng vừa mở cửa cửa hàng bánh bao.
"Tối hôm qua Quốc Bân về đến nhà." Trần Nhu cười nói.
Hàn Quốc Lệ nghe xong cũng hiểu rõ, cười nói: "Anh hai lần này đi làm có thuận lợi không?"
"Có." Trần Nhu gật đầu.
Sau đó bắt đầu nấu cháo hạt kê, sau khi nấu xong để Hàn Quốc Lệ đưa qua trước, Hàn Quốc Lệ không làm phiền anh hai của cô, gọi cháu trai dậy ăn xong đi học, cô ta cũng nhanh chóng quay lại cửa hàng bánh bao.
Hàn Quốc Bân ngủ đến lúc muộn mới ôm nhóc tư, nắm tay con gái dắt đến đây.
Nhóc ha Hàn Chu và Dao Dao cũng đều đi theo.
Tuy rằng thời gian có chút lâu rồi, nhưng nhóc tư vẫn là nhận ra cha bé, được cha bé ôm cũng rất vui vẻ, chẳng cần nhìn đến mẹ bé, cũng không duỗi tay đòi mẹ ôm, bé ở trong lòng cha càng cao thì bé càng thích.
"Ăn bánh bao không?" Trần Nhu nhìn người đàn ông của mình cười.
Hàn Quốc Bân gật gật đầu: "Lấy cho anh mấy cái."
Một chút cháo bọn trẻ ăn còn dư lại lúc sáng không đủ cho anh ăn no.
Trần Nhu cầm cho anh mấy cái bánh bao nhân rau hẹ trứng gà mà anh thích, bánh bao nhân nấm thịt heo cũng đưa cho anh, còn cả sữa đậu nành.
Hàn Quốc Bân đưa cho cháu ngoại một cái, sau đó mới chia cho con trai con gái mỗi đứa một cái, còn bón cho nhóc tư đang ở trong lòng anh ăn.
Nhóc tư ngồi trên đùi cha bé ăn rất vui vẻ, cũng không đòi đồ ăn với mẹ bé.
Bà cô cũng hỏi đến Chu Xuyên là cháu ngoại trai của bà ấy có về không, Hàn Quốc Bân nói không gặp, đoàn xe khác nhau, tách ra, anh và Lý Đại Nguyện xong việc đi về trước.
Đúng là không gặp nhau, cũng đi riêng, nhưng Hàn Quốc Bân biết Chu Xuyên cũng kiếm được một khoản.
Anh và Lý Đại Nguyên cũng không tham nhiều, lần này kiếm lời được hai ngàn đồng tiền, sau đó không chút do dự thu tay, lái xe trở về.
Ngay cả với Chu Xuyên, tuy rằng quan hệ đồng nghiệp không tồi, nhưng chắc chắn không thể so với Lý Đại Nguyên, loại chuyện này không thể lẫn lộn được.
Trần Nhu bây giờ cũng đã quen biết Lý Đại Nguyên, lần trước sau khi dọn vào thành không lâu, Hàn Quốc Bân đã đưa anh ta về nhà ăn cơm.
Đương nhiên Hàn Quốc Bân cũng đã từng sang nhà Lý Đại Nguyên ăn cơm. Qua lại cũng là quan hệ khá thân thiết.
Nhưng mà vợ của Lý Đại Nguyên và Trần Nhu lại không quên biết, lần trước khi Lý Đại Nguyên đến đây ăn cơm cũng không dẫn theo vợ hắn ta, Trần Nhu cũng đã hỏi quá, Hàn Quốc Bân nói vợ của Lý Đại Nguyên không rảnh.
Trần Nhu cho rằng không phải là không rảnh, mà là coi thường cô là người từ nông thôn đến, nếu không phải như vậy thì làm sao mà ngay cả con cái Lý Đại Nguyên cũng chưa dẫn đến đây chơi.
Cho nên cũng không hỏi nhiều nữa.
Bà cô lại hỏi ở bên ngoài có bận việc linh tỉnh không, Hàn Quốc Bân vừa ăn vừa nói, bên cạnh còn có những người khác đến đây ăn bánh bao cũng tò mò.
Hàn Quốc Bân cũng không kéo kiệt, nói ra sự phát triển ở bên ngoài, chính là kinh tế cao tốc phát triển, có thể hi vọng vào tương lai tốt đẹp hơn.
"Anh hai đến đây, tâm trạng chị dâu cũng không vui vẻ lên không ít", Hàn Quốc Lệ đang cắt nắm bột mì cười nói.
"Cô ba đừng trêu chị", Trần Nhu cười lườm cô ta một cái: "làm gì có chuyện ấy chứ".
"Em cũng nhìn ra, tình cảm giữa chị và anh hai còn tốt hơn so với những vợ chồng trẻ tuổi đấy." Hàn Quốc Lệ cười nói.
Tuy rằng khi anh hai cô không ở nhà, trong nhà ngoài ngõ chị dâu hai của cô ta cũng thu thập rất tốt, sắc mặt chị dâu hai của cô ta cũng không vui vẻ hay khó chịu gì, vẫn luôn hoà nhã. Nhưng khi anh hai cô ta đến lại không giống nhau.
Chị dâu vẫn là hoà nhã nhẹ nhàng, biểu cảm trên mặt cũng không có gì khác, nhưng cảm giác này chính là phát ra từ bên trong, khiến cho người ta có thể cảm nhận được, sự vui vẻ phát ra từ trong lòng cô.
"Bao nhiêu tuổi rồi, còn nói tình cảm gì chứ" Trần Nhu cười liếc cô ta một cái.
Nhưng đúng là như vậy, người đàn ông này trở về, trong lòng cô đúng là bình tĩnh hơn rất nhiều.
Có lẽ đây là khả năng làm chỗ dựa tỉnh thần cho phụ nữ của người đàn ông trụ cột trong gia đình đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận