Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chuong 337:Ve Que Thu Mua

Chuong 337:Ve Que Thu MuaChuong 337:Ve Que Thu Mua
"Người trong thôn đều mắng như vậy mà, sợ gì chứ." Hàn đại tẩu xua tay nói: "Trước đấy chị có xách rổ qua đó, nhưng từ sau chẳng thèm qua nữa. Chị trực tiếp mang đi muối, chú hai, chú có thu trứng gà muối hay không?"
"Thu chứ." Hàn Quốc Bân gật đầu.
"Vậy để chị đi lấy cho chú hai luôn nhé!" Hàn đại tẩu vui vẻ.
"Những quả muối chưa đủ thời gian thì chị đừng lấy vội nhé." Hàn Quốc Bân nói.
"Chị biết rồi." Hàn đại tẩu đáp lời rồi vội đi đào trứng gà.
Lúc chị đang đào trứng thì đoàn người trong thôn đều xách theo rổ trứng gà tới đây. Trước đó họ đã bán cho trạm thu mua hết vì sợ hỏng nên những quả trứng hiện tại xách tới đây đều là gần đây tích cóp được.
"Thím tính toán thấy Quốc Bân cháu hẳn là sắp về nên trứng gà mấy ngày gần đây thím đều không mang qua trạm thu mua đâu." Mẹ của Hàn nhị thẩm nói.
Mẹ của Hàn tam thẩm bế Tiểu Uyên tiếp lời: "Thím tức cái thằng nhãi thu trứng ở trạm thu mua trứng gà muốn chết luôn. Lần trước qua đó nó làm vỡ một quả trứng của thím, nó còn chẳng nói sẽ bồi thường cho thím nữa!" Vợ Đại Quý nói: "Cái cô gái kia cũng vậy, thế mà đám nói trứng gà chị mang tới nhỏ hơn so với trước đây, đầu óc cô ta có bị gì không vậy? Trứng gà của chị đều tính theo cân, nhỏ hay không thì liên quan gì!"
Thái Lệ Hoa và Chu Trân cũng nói: "Lựa chọn bắt bẻ, còn ép thấp giá nữa."
Nói tóm lại, mọi người đều có ấn tượng kém với trạm thu mua bên kia. Thế nhưng trứng ăn không hết mà không có ai tới thu, không mang qua bên kia thì biết làm sao bây giờ?
Mọi người cũng chỉ đành bán cho bên kia.
Thế nhưng trước mắt Hàn Quốc Bân đã trở lại, đương nhiên là mọi người sẽ không chịu cục tức này rồi.
"Hôm nay thu xong, mấy ngày sau cháu sẽ lại về đây thu tiếp, mọi người tích cóp cho cháu nhé. Trước tiên ăn ít chút, chờ lúc cháu đi công tác tiếp thì mọi người lại ăn thoải mái." Hàn Quốc Bân cười nói.
"Được được, trước tiên sẽ không ăn, chờ đến lúc cháu không tới thì ăn sau." Nghe nói anh lại sắp đi làm việc, mẹ của Hàn tam thẩm vội vàng nói.
Hội Chu Trân bày tỏ trước tiên sẽ không ăn, sắp tới Hàn Quốc Bân không rảnh tới thu thì lại bồi bổ sau, đến lúc đó vừa kịp thu hoạch vụ thu!
Mỗi nhà mỗi hộ mấy ngày nay đều tích cóp vài cân, hiện giờ chính là mùa gà đẻ trứng đồi dào, ăn ít một chút cũng không thành vấn đề.
Dăm ba hôm nữa, dù nhà mình có ăn nhiều hơn thì cũng vẫn có thể tích cóp được nhiều.
"Đây đều là trứng đã muối hai mươi ngày trở lên, gần nhất thì mới bảy ngày, chị tích cóp hết đấy. Trứng dư lại chị vẫn còn muối tiếp, chờ lần tới chú hai tới đây là lại có thể mang đi rồi." Hàn đại tẩu bê cái sọt trứng gà ra nói.
Trứng gà này đều dính đất đỏ, hiển nhiên là vừa được đào ra. Thế nhưng mọi người cũng không ngờ tới là chị lại ướp nhiều trứng gà muối như vậy đâu!
Hàn Quốc Bân nghe chị dâu mình báo số lượng liền tính tiền cho chị, hơn nữa trứng gà muối lâu còn được trả thêm mười sáu đồng tiền. Hàn đại tẩu cười đến mức đôi mắt cũng nheo lại.
"Cô được đấy, chị còn thắc mắc sao lần trước cô không đi bán trứng, hóa ra cô mang trứng gà đi muối hết." Đại Quý tức phụ nói.
"Không phải lần trước em nói với chị rồi sao, em để trứng gà lại để muối đó." Hàn đại tẩu cao hứng không chịu nổi, nói.
"Chị còn tưởng là cô muối để nhà cô ăn thôi." Vợ Đại Quý nói.
"Lần sau mọi người cũng có thể muối trứng, trứng gà ngâm cháu cũng thu nữa." Hàn Quốc Bân nói.
Thu xong trứng gà liền thu nấm và dưa chua, mang mấy bình dưa chua còn lại trong nhà tới, nhà ai cũng đều dùng bút than viết tên lên.
"Chị nghe nói ở thôn bên cạnh, em vợ thứ ba của chú cứ cách ba ngày lại chở sản phẩm có thể tái chế được qua cho vợ chú hả?" Vợ Xuyên Tử cầm túi nấm trải ra rồi hỏi.
"Đúng là có chuyện này." Hàn Quốc Bân gật đầu.
"Chị nghe nói còn thu cả gà sống nữa hả?" Vợ Xuyên Tử vội hỏi.
"Có thu chứ, chị dâu có à? Nếu có thì em cũng thu, trừ bỏ ba phần lông và máu thì tính sáu mao tiền một cân nhé." Hàn Quốc Bân nói.
"Nhà chị có hai con, vậy giờ chị đi bắt tới nhé?" Đôi mắt vợ Xuyên Tử sáng lên hỏi.
"Được." Hàn Quốc Bân gật đầu.
"Nhà thím cũng có một con, không đẻ được trứng nữa nên giữ lại cũng vô dụng. Để thím đi về mang nó tới đây!" Mẹ của Hàn tam thẩm nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận