Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 338: Có Sợ Bị Mất Mặt?

Chương 338: Có Sợ Bị Mất Mặt?Chương 338: Có Sợ Bị Mất Mặt?
Mẹ của Hàn nhị thẩm thấy mọi người trở về bắt gà thì có chút tiếc nuối: "Con gà trước đây của thím lại đem ra hầm cho lão Hoa và cả nhà bồi bổ thân thể mất rồi."
"Hầm thì cứ hầm đi, cũng nên ăn chút đồ tốt để bồi bổ mà, thím hai cũng vất vả hơn nửa đời người rồi." Hàn Quốc Bân nói.
"Đúng đấy, từ sau khi Hổ Nữu và Tiểu Hổ với cả thím hai ăn gà hầm trông vóc dáng nhiều ít gì cũng có vẻ có thêm chút thịt nhỉ?" Hàn đại tẩu nói.
Hôm nay bà Hàn không ở nhà mà xách theo rổ trứng gà đi lên nhà lão Tống ở trấn trên, đưa cả hai đứa nhỏ Hàn Tư và Hàn Bác qua đó thăm người thân.
Chờ đến lúc về mới biết con trai vừa tới, bà lập chửi ầm lên: "Thế mà thằng nhãi hỗn láo này không đợi mẹ vê!"
Bà cũng tích cóp được không ít trứng gà, trạm thu mua Chu Bái Bì bên kia chỉ trả bốn mao tiền một cân, còn ít hơn giá của thằng hai vai lần. Nếu chỉ thế thì coi như thôi đi, thế nhưng dù trứng chỉ dính một ít phân thì gà bên kia cũng không mua lại. Đúng là lũ không ra gil
Bà Hàn còn đến tận nhà Hàn đại tẩu mắng chị không ngăn cản mà để Hàn Quốc Bân đi mất, trứng gà của bà còn chưa kịp bán nữa. "Ai da, không phải mẹ nói nếu không bán cho chú hai thì vẫn còn một đống người muốn mua trứng của mẹ sao? Thôi mẹ đừng chờ chú hai nữa, cứ việc đi bán đi, ai muốn mua thì bán cho người đó. Chứ nếu chờ chú hai tới đây thu trứng gà, mẹ lại cảm thấy chú hai cố tình bán đắt để kiếm lời từ mẹ nữa." Hàn đại tẩu cười nói.
Bà Hàn tức giận đến mức trực tiếp định cầm đồ vật đánh chị, thế nhưng Hàn đại tẩu chẳng sợ chút nào: "Mẹ vẫn nên để xương cốt của mình nghỉ ngơi đi chứ đừng lao lực nữa, kẻo lát nữa mẹ lại bị con không cẩn thận xô ngã đấy. Đến lúc đó con đây không chỉ tiền thuốc men đâu đấy."
Bà Hàn còn có thể làm gì được nữa, gặp phải đứa muốn đánh cũng không đánh nổi thì chỉ có thể thở phì phì đi về.
Lúc trong thôn xảy ra việc này thì Hàn Quốc Bân đã thu trứng gà từ chỗ mẹ Cao Chính rồi lái xe tới bên nhà mẹ vợ mình thu đồ vật rồi.
Anh cầm bình sữa mạch nha từ trên xe xuống đưa cho mẹ vợ để cất đi uống dần.
"Cứ để đó cho bọn Hàng Hàng uống là được, mang sang bên này làm øì." Mẹ Trần nói.
Trần tam tẩu đứng bên cạnh không dám nói lời nào, nhưng chị cực kỳ muốn nói rằng nếu em rể đã mang tới rồi thì cứ nhận luôn đi. Đây chính là tâm ý ý của em rể mài
"Nhà con vẫn còn mà." Hàn Quốc Bân không làm chị thất vọng, lại cười cười nói: "Nhà bọn con ở trong thành rộng lắm, nếu mẹ rảnh, trong nhà không có việc gì làm thì tới đó chơi đi mẹ. Mẹ muốn ở bao lâu thì ở bấy lâu."
"Mẹ nghe anh ba của con kể rồi. Vậy chờ xong vụ thu hoạch thì mẹ tới đó ở mấy hôm nhé?" Mẹ Trần cũng có ý định này, liền cười nói.
"Vậy không thành vấn đề, mẹ đi cùng cha nữa nhé. Con sẽ bảo vợ con đưa hai vợ chồng đi xem phim." Hàn Quốc Bân nói.
"Xem phim cũng được, đến lúc đó tới chơi vài ngày thôi là được." Trần mẫu cười nói.
"Bao giờ về con sẽ nói với vợ con, em ấy nhất định sẽ rất cao hứng." Hàn Quốc Bân nhếch miệng cười. Có thể đón tòa núi lớn là mẹ vợ tới trong thành ở, vợ anh nhất định sẽ cực kỳ cao hứng phải không?
Vào ban đêm lúc mẹ Trần mẫu và cha Trần cùng nghỉ ngơi trên giường đất, mẹ Trần liền kể việc hôm nay con rể thành tâm mời hai ông bà vào trong thành ở với chồng: "Đến lúc đó tôi muốn vào thành ở vài ngày, ông muốn đi cùng tôi không bạn già?"
"Vào trong thành ở có làm Nhu Nhu mất mặt không? Tôi là nông dân, vẫn là không nên đi." Cha Trần hơi động tâm nhưng vẫn nói.
"Sao Nhu Nhu có thể chê ông làm mất mặt được? Nếu ông không đi thì tôi đi một mình. Tôi còn chưa từng được ở trong thành lần nào đâu." Mẹ Trân nói: "Ông nghĩ lại cẩn thận roi hằng nói lại với tôi."
"Vậy... Đến lúc đó cùng đến ở hai ngày nhé?" Cha Trần tuy hơi do dự nhưng vẫn nói.
"Được, vậy cùng đi." Mẹ Trần cười nói: "Con gái ông cũng ngóng trông ông lắm đấy."
Cha Trần nghe xong lời này thì vô cùng hưởng thụ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận