Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 344: Gây Chú Y

Chương 344: Gây Chú YChương 344: Gây Chú Y
Ăn xong hết bánh bao và sữa đậu nành rồi, lúc này anh mới cảm thấy mình như được sống lại.
Hôm nay lúc vào thành liền nhân tiện tới đây hỏi em gái: "Tiểu muội, mẹ nói là cha mẹ muốn vào thành, em xem lúc nào thì thích hợp?”
"Lúc nào cha mẹ rảnh thì tới lúc đó, em bên này ổn mà." Trần Nhu nói.
"Chờ cha loại lúa mì vụ đông." Trần tam ca gật đầu nói.
"Hay để mẹ vào thành trước? Lúc sau tam ca anh lại đưa cha tới đây sau?" Trần Nhu hỏi.
"Bên này em có bận không?" Trần tam ca cũng hỏi.
"Ban chứ, cô ba của em muốn đi bán đậu phộng, đến lúc đó chắc hẳn sẽ không rảnh đến chỗ này của em hỗ trợ, nhà em phải nhờ mẹ trông coi giúp vậy." Trần Nhu nói.
Hiện giờ trời càng ngày càng lạnh, Chanh Tử và lão tứ ngủ ở nhà, mỗi ngày cô đều mang hai đứa đến tiệm bánh bao từ sớm cũng không hay.
Vậy nên muốn nhờ mẹ vào trong thành, nhân tiện hỗ trợ trông nhà luôn.
Nói thêm thì hơi bất hiếu, bảo mẹ già tới đây chơi mà còn phải trông trẻ con.
Hàn Quốc Lệ vội nói: "Chị dâu, em tính rồi, đến lúc đó em vân có thể tới đây giúp mà, sẽ không làm chậm trễ công việc đâu."
Buổi sáng cô tới tiệm bánh bao hỗ trợ, xong xuôi thì trở vê nấu đậu phộng bán cũng vẫn kịp, mệt thì có hơi mệt thật, nhưng mệt chút thì sợ gì? Không kiếm được tiền mới sợ.
"Không sao đâu mà, nếu lúc đó em rảnh thì hãng tới đây." Trần Nhu gật đầu nói: "Anh ba à, anh về thì nói với mẹ luôn nhé." Dù sao cũng phải chuẩn bị trước mới được.
"Ừ, anh sẽ về nói với mẹ. Mẹ cũng nhớ em lắm đấy, lâu lắm rồi không về nhà." Trần tam ca nói.
Trần Nhu cười cười, nói: "Vậy anh đưa mẹ vào thành đi, nếu anh có tới chỗ tứ tỷ thì nói cho tứ tỷ là nếu chị ấy rảnh thì cũng đưa người nhà tới đây chơi luôn. Trong nhà em thức sự rất rộng, đủ phòng để ngủ mà."
"Được." Trần tam ca gật gật đầu.
Anh cũng không vội trở về, trước hết giúp em gái bán hàng hóa ở tiệm bánh bao đã.
Hàn Quốc Lệ cũng giúp đỡ bán, chờ lúc Trần tam ca trở về mới nhờ Trần tam ca tiện thể nhắn lại cho Hàn đại tẩu.
Trần tam ca cũng nói lại với Hàn đại tẩu.
Hàn đại tẩu lập tức vỗ bàn quyết định sẽ đi mượn xe lừa để ngày mai đi vào thành!
Hàn đại ca ngây ngốc hỏi: "Thế mai anh và bọn nhỏ ăn gì?"
"Mang mấy cân lương thực sang nhà họ Hàn ăn cùng cha mẹ anh đi." Hàn đại tẩu xua tay nói.
Hàn đại tẩu cực kỳ hào phóng, trực tiếp trả người xe lừa hai mao tiền để ngày mai chở theo hàng hóa đi vào thành!
Bởi vì chị cũng không muốn trì hoãn thêm nữa, lỡ như bán không được thì sao?
Không chỉ có đậu phộng đậu nành thu được trong thôn mà còn có hàng hóa mang từ nhà mẹ đẻ của chị ở đầu thôn nữa. Nếu lần này chở vào thành bán mà kiếm được tiền thì cô cũng được nở mày nở mặt trước nhóm tẩu tử đệ muội ở nhà mẹ đẻ!
Trong hoàn cảnh chung hiện giờ, vạn nguyên hộ cũng xuất hiện rồi nên chẳng cần sợ hãi như trước nữa.
Cho nên ngày hôm sau, Hàn đại tẩu liền mang theo con gái Bảo Đản vào thành, hai anh em Thiết Đản và Lư Đản phải đi học nên đều không được đi theo.
Chị không biết cửa hàng ở đâu, nhưng biết đại khái sân ở nơi nào.
Hàn đại tẩu liền tới đây hỏi, bên này có đàn ông nhà ai đang làm việc ở bên bộ vận chuyển không?
Hai vợ chồng Trần Nhu và Hàn Quốc Bân ở bên này cũng xem như có chút danh tiếng.
Không thể trách được, thanh niên tốt như Hàn Quốc Bân, có việc làm đàng hoàng tử tế nhưng lại cưới một cô vợ xuất đầu lộ diện đi buôn bán, sao có thể không làm người khác chú ý được?
Dù biết tiệm bánh bao buôn bán khá tốt nhưng những người hẹp hòi kia vẫn chướng mắt, nhất là lão thái thái có thói quen bó chân kia.
Tuy nhiên họ vẫn ngại mặt mũi Hàn Quốc Bân nên chỉ lẩm bẩm lầm bầm với nhau chứ không dám nói thẳng ra.
Thời gian Hàn đại tẩu vào thành hỏi đường tới đây không quá muộn, Trần Nhu đã đưa theo mấy đứa Hàn Chu, Hàn Chanh và cả lão tứ đến tiệm bánh bao bên kia làm việc rồi.
Chị tới bên này không thấy ai nên chỉ có thể hỏi thăm hàng xóm bên cạnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận