Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 346: Đẹp Hơn

Chương 346: Đẹp HơnChương 346: Đẹp Hơn
"Chị dâu cả thu nhiều như vậy, em bên kia chắc là bán không hết, chị dâu hai có muốn hay giữ lại một chút để bán ở cửa hàng không?" Hàn Quốc Lệ có chút lo lắng, bởi vì số lượng đúng là quá nhiều.
"Cũng được." Trần Nhu nói: " Đậu phộng mà đại tẩu vừa chở tới đây em cứ chuyển về nhà trước đi, dư lại thì ngày mai mang qua chỗ chị. Nếu em bán hết thì cũng có thể qua lấy ở chỗ chị. "
Hàn Quốc Lệ liền cười đáp ứng.
Hàn đại tẩu cũng nhẹ nhàng thở ra, lòng thầm nghĩ lúc mấu chốt thế này vẫn là vợ lão nhị đáng tin.
Đậu nành này giữ lại để làm sữa đậu nành nên Trần Nhu đương nhiên sẽ không bán. Hôm nay anh ba của cô không tới, Trần Nhu đóng tiệm bánh bao, để chú lái xe lừa tới sân bên này.
Lúc đi ngang qua sân mà trước đây Hàn Quốc Lệ ở liền dỡ đậu phộng xuống trước.
Hàn đại tẩu đi vào tính toán tiền với cô ba, sau đó mới đi theo Trần Nhu tới trong viện bên này.
Cô nhờ chú lái xe lừa giúp khiêng túi đậu nành kia tới nhà kho rồi mới tính tiền với Hàn đại tẩu.
Bọn nhỏ chơi ngoài cửa, chú lái xe lừa cũng cho lừa đen ăn ngoài đó, hai chị em dâu ngôi trong phòng trò chuyện. Hàn đại tẩu nhịn không được hỏi: "Nhị đệ muội, lần này chị tới đây thấy em sao giống như thay đổi thành một người khác vậy?"
"Em còn có thể thay đổi ấy hả, thay đổi thế nào?" Trần Nhu buồn cười nói.
"Em không soi gương sao, làn da trắng này của em như phản quang được vậy, người trông có tỉnh thần hơn, cũng đẹp hơn nữa. Thật sự là trông như chưa gả chồng ấy." Hàn đại tẩu nói.
"Đại tẩu chị khen qua rồi." Trần Nhu cười mắng, sau đó nói: "Em đã chuẩn bị hai bao đường đỏ rồi, một bao đưa cho đại tẩu chị giữ lại uống, bao còn lại chị đưa qua nhà họ Hàn bên kia đi."
"Còn đưa nhà họ Hàn bên kia làm øì, mỗi lần nhị thúc đi thu trứng gà bên kia đều lấy nhiều thêm 5 mao tiền, những cái đó không phải là hiếu kính chắc?" Hàn đại tẩu nói.
"Lấy nhiều thì cứ lấy nhiều đi vậy." Trần Nhu nói.
Mỗi cân lấy thêm năm mao tiền, mà có đến 30 cân lương thực, thế nhưng hiện giờ cô không ở trong thôn, Trần Nhu liền đổi thành tiền giao cho Hàn đại tẩu để Hàn đại tẩu mang về.
"Nói về rộng lượng, chị thật sự rất bội phục em." Hàn đại tẩu nhận tiền, nói.
Trần Nhu cười cười: "Em cũng chẳng rộng lượng đâu."
"Viện này thật sự là ở nhờ à? Chị thấy khá giống nhà họ Hàn bên kia." Hàn đại tau hỏi.
"Bên ngoài nhìn giống nhưng nhìn kỹ bên trong thì không giống." Trần Nhu vừa đưa chị vào nhà nhìn vừa nói.
Hàn đại tẩu nói: "Rộng rãi, thoải mái, nếu đây là nhà mình thì tốt rồi."
Trần Nhu cười nói: "Hiện tại chính là nhà mình."
Hàn đại tẩu ngây ngốc, chợt kinh hi nói: "Thật sự mua rồi? Lúc nào thế?"
"Em nói với đại tẩu, chị cũng đừng nói với người khác nhé." Trần Nhu cười nói.
"Chuyện này có gì mà phải giấu, mua phòng ở đây là chuyện tốt đó." Hàn đại tẩu nói: "Viện này khí phái, còn có gia cụ linh tỉnh, sợ là tốn không ít tiền nhỉ?"
"Không ít, tốn đến chín phần của cải nhà em đấy." Trần Nhu nói.
Hàn đại tẩu câm nín, thế nhưng đôi mắt lại tỏa sáng hỏi: "Ngăn tủ này mua ở đâu thế?"
"Anh họ của đồng nghiệp Quốc Bân, là người làm việc trong xưởng gia cụ." Trần Nhu nói.
"Đắt không vậy? Chị cũng muốn làm." Hàn đại tẩu hâm mộ hỏi. Trong nhà chị cũng có một cái nhưng thật sự rất cũ nát, tiền của chị cũng không cất bên trong.
"Em không biết, đều là do Quốc Bân mua đấy, chờ Quốc Bân trở về em sẽ hỏi hộ chị." Trần Nhu nói.
"Được." Hàn đại tẩu gật đầu, hiện giờ dù có đắt một chút thì chị cũng có thể mua nổi!
Chắc hẳn đây chính là cảm giác khi có tiền trong tay.
"Tới đây lâu như vậy rồi sao không thấy Hàng Hàng?" Hàn đại tẩu ra tới bên ngoài nhìn sân, nghĩ tới liên hỏi.
"Chắc là đi học bù." Trần Nhu nói.
"Còn phải học bù nữa hả?" Hàn đại tẩu kinh ngạc hỏi.
"Khối lớp ba của bọn nó cũng có khoảng hai mươi đứa phải đi học bù." Trần Nhu cười nói.
Hàn đại tẩu nói: "Thành tích tốt hay là kém?"
"Lần trước kiểm tra lão đại thi đứng thứ nhất trong lớp, toàn khối thì đứng thứ ba, lúc về nhà nói chỉ thiếu chút nữa là đứng thứ hai rồi." Trần Nhu cười nói.
Hàn đại tẩu không khỏi nói: "Vào trong thành học mà còn có thể giỏi như thế, vậy suất sinh viên chẳng phải là nắm chắc trong tay sao?"
"Còn sớm, sau này còn phải học nhiều nữa mà." Trần Nhu nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận