Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 348: Đến Đó Ở

Chương 348: Đến Đó ỞChương 348: Đến Đó Ở
Lại nói: "Cái sân kia lớn như vậy, ông à, ông muốn cùng đi tới đó ở vài ngày không? Chúng ta đều chưa từng ở trong thành lần nào đâu?"
Ông Hàn nghe vậy liền động tâm, thế nhưng ông sợ vợ lão nhị không đồng ý: "Liệu vợ lão nhị có đồng ý không?"
"Cô ta còn dám không đồng ý? Chúng ta chính là cha mẹ ruột của lão nhị, chúng ta qua đó thì cô ta phải hầu hạ!" Bà Hàn trừng mắt nói.
Hàn Quốc Lâm cũng không nhịn được nói: "Mẹ, mẹ cũng đừng qua đó làm phiền thêm nữa. Hiện giờ nhị ca không ở nhà, nhị tẩu bên kia bận lắm, mẹ qua đó nhị tẩu không rảnh tiếp đãi mẹ đâu."
Với cái tính tình này của mẹ anh, qua đó nhất định sẽ loạn nhà, sao mà nhị tẩu của hắn có thể đồng ý được.
"Sao mà thế được, cha mẹ ruột như chúng ta còn không được qua đó ở vài ngày à? Hiện tại đã như thế này, về sau chờ lúc già đến nỗi không động đậy nổi sao còn có thể trông cậy vào chúng nó được?" Bà Hàn nói.
"Đến lúc già rồi vẫn còn có con mà, con chăm sóc cha mẹ." Hàn Quốc Lâm nói.
Sắc mặt bà Hàn hòa hoãn lại, nói: "Cha mẹ biết là con hiếu thảo, thế nhưng chúng ta cũng muốn vào trong thành ở vài ngày thử xem." Nguyện vọng này khẳng định là không có biện pháp nào thực hiện được.
Bởi vì mẹ Trân đến đó trước chị, hôm sau Hàn đại tẩu đưa lương thực qua đó trở về liền nói.
Nghe nói họ bắt đầu thu dọn đồ đạc rồi, bà Hàn tức giận từ trước đó đến tận bây giờ liền bắt đầu mắng: "Gả cho chồng rồi mà không hiếu kính cha mẹ chồng, thế nhưng lại đi chiêu đãi nhà mẹ đẻ. Đây đâu phải là con dâu, đây là ăn cướp của nhà chồng rồi cầm đồ vật của nhà chồng đi trợ cấp nhà mẹ del"
Hàn đại tẩu không thể nghe nổi nữa: "Lão thái thái bà câm miệng đi, mẹ của nhị đệ muội qua đó là để giúp trông cháu ngoại của con gái! Nhị thúc lái xe đường dài, tam cô muốn bán đậu phộng, trong nhà ngoài ngõ chỉ dư lại mình nhị đệ muội. Em ấy lo không nổi nhiều việc như vậy nên mẹ của nhị đệ muội mới qua đó giúp đỡ!"
"Giúp gì chứ, muốn giúp thì tao cũng có thể giúp!" Bà Hàn nói thẳng, trước giờ cái lão thái thái kia lấy đi bao nhiêu thứ tốt rồi?
"Bà thôi đi, lúc tôi cùng nhị đệ muội sinh con, bà ngay cả mắt cũng không thèm nhìn qua. Trông cậy vào ai cũng không trông cậy được vào bà! Hơn nữa ai mà chẳng biết bà là cái dạng gì? Nếu để bà qua đó, tôi thấy cả nhà của nhị đệ muội gia đều bị bà dọn sạch hết, mời bà qua đó hả? Chẳng khác gì mời ăn cướp qua cả!" Hàn đại tẩu không hề lưu lại chút mặt mũi nào cho bà ta. Chị vốn không định xé rách mặt, nhưng thật sự là do lão thái thái này quá vội vàng.
Tính tình của chính mình như thế nào, trong lòng không tự biết sao?
Mẹ Trần đã đến đây trước, đương nhiên tính toán của bà Hàn sẽ thất bại.
Nhưng có lẽ bà ta đã đánh giá địa vị của bản thân quá cao, cùng ngày Trần Nhu đã đưa bà ta trở về chứ không giữ lại ở qua đêm.
Có một vài chuyện Trần Nhu không so đo tính toán, dù sao cũng có bối phận đặt ở đó, cô cũng không thể để bản thân sảng khoái mồm miệng được, Hàn Quốc Bân là con trai của bà ta, cả đời này đều không cắt đứt được quan hệ máu mủ.
Mấy đứa con trai của cô cũng là cháu nội của nhà họ Hàn, đây cũng là sự thật không thể thay đổi được.
Cho nên rất nhiều chuyện Trần Nhu không đi so đo, nhưng cũng không có nghĩa là cô có thể mặc kệ bà Hàn làm øì cũng được.
Một chút công lao, công đức bà ta cũng không bỏ ra cho cô, cô dựa vào cái gì mà còn phải hết lòng hết dạ hầu hạ bà ta chứ? Cái gì nên đưa thì cô sẽ không đưa ít đi, nhưng muốn nhiều hơn thì không CÓ.
Nếu dám vào trong thành thì cô cũng dám đưa về, việc này cho dù là Hàn Quốc Bân ở nhà cô cũng sẽ làm y như vậy không chút chần chờ. Muốn làm gì thì ở nhà mà làm, cô không nhìn thấy cũng không nghe thấy, nhưng nếu muốn đến nhà cô gây sóng gió vậy thì phải nhìn xem cô có đồng ý hay không.
Bạn cần đăng nhập để bình luận