Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chuong 354: Em Thom The?

Chuong 354: Em Thom The?Chuong 354: Em Thom The?
Buổi sáng hôm nay đến cửa hàng bánh bao được tận mắt nhìn thấy việc buôn bán của cửa hàng, đúng là chị tư cũng có chút dao động.
"Vậy em trở về bàn bạc với Đại Bang, hiện giờ trong thành cái gì cũng thiếu, có kém cũng không đến mức nào" anh ba Trần nói.
"Để em tính xem" chị tư nói.
Anh ba Trần cũng không nói gì nữa, hai cái bánh bao với chén sữa đậu nành vào bụng, cả người thoải mái lên không ít.
Sau đó bắt đầu dỡ hàng.
Trứng gà, khoai tây, đậu nành, đậu phông, cùng với cải trắng củ cải những thứ đó, ngày hôm cũng mua được hai con gà sống, hai con gà này cũng không dễ mua vì người ta còn muốn giữ gà lại để đẻ trứng nên không bán, sau này không chạy được thì sang năm lại tính đi.
Nhưng mà cũng có nhiều đồ vật như vậy, cũng không lo bán không được nhiều tiền.
Chỉ một chút thôi mà một đoàn người cũng sôi nổi đến đây hỏi thăm, hôm nay đủ người, Trần Nhu để lại một chút để cho người đặt trước, còn lại bắt đầu bán.
Ở dưới ánh mắt ngạc nhiên của chị tư, anh ba của chị ta đèo nhiều đồ vật đến đây như vậy nhưng rất nhanh cũng không còn mấy, bán xong bánh bao thì mấy thứ này cũng bán gần hết.
Ai cũng khen đồ vật rất tươi mới.
Chị tư và anh ba Trần đều ở lại ăn cơm trưa, ăn xong mới đi về.
Anh ba Trần tiền đường chở chị tư về, Trân Nhu đem trăm tước linh và cuộn vải màu thiển kia đều đưa cho chị tư mang về.
"Trăm tước linh thì thôi, còn cần vải làm gì, em cất đi." Chị tư nói.
"Chị mang về làm một bộ quần áo cho mình đi, nếu rảnh thì mang hai đứa cháu ngoại của em đến đây chơi." Trần Nhu nói, cô cũng nhìn thấy chị tư luyến tiếc mua cho bản thân nên mới mua cho chị ta.
Chị tư còn muốn nói gì đó, anh ba Trần lại nói: "Nhanh lên, đừng đẩy qua đẩy lại nữa."
Chị tư liếc anh ta một cái, lúc này mới lên xe, vẫy vẫy tay với mẹ và em gái chị ta.
Chờ trở về nhà, Trần tứ tỷ cũng nhịn không được mà than một tiếng.
Nhà em gái bên kia ở đúng là rất thoải mái, nhưng mà ổ vàng 6 bạc cũng không bằng 6 đồng nhà mình.
Chị ta đi qua nhà mẹ chồng nói một tiếng, lúc này mới về nhà đong gạo bắt đầu nấu cơm chiều.
Hai anh em An Văn An Võ trở về nhịn không được cũng hỏi việc làm ăn của dì nhỏ ở trong thành thế nào.
"Những việc đó không cần các con quan tâm đâu” chị tư nói.
"Bọn con còn không phải là quan tâm đến dì nhỏ sao, mẹ cho bọn con biết chỗ của dì đi, lúc nào nghỉ bọn con đến chơi" An Văn nói.
"Nếu đi thì mang theo lương thục đi, buổi sáng cũng đi đến cửa hàng bánh bao giúp đỡ" chị tư đương nhiên không ngăn cả con trai đi lại thân mật với gia đình nhà dì nhỏ bọn chúng, cũng chỉ nói vậy.
"Đó là đương nhiên." An Văn nói.
An Võ cũng gật đầu.
Lúc này chị tư mới không nói gì nữa, nói vị trí, sau đó lấy vải ra, nói: "Cất lại sang năm làm quần áo cho hai đứa."
Hai anh em biết sắp có quần áo mới, tất nhiên rất vui vẻ.
Nhưng mà lần này vào trong thành chị tư đã bị đả kích rất lớn, buổi tối lúc ngủ chung với An Đại Bang, cũng nói đến chuyện này.
Cũng nói anh ba và em gái đều khuyên chị ta nên vào trong thành thử làm buôn bán xem sao.
"Làm ăn tốt như vậy sao?" An Đại Bang hỏi.
"Cửa hàng bánh bao từ sau khi mở cửa không ngớt người vào, mấy thứ đồ anh ba đưa đến không qua bao lâu cũng bán hết sạch sẽ, hai con gà vừa đến nơi đã có người xách di rôi, đều rất hiểm lạ" chị tư nói.
An Đại Bang chần chờ nói: "Vậy em muốn đi không."
"Có chút muốn, nhưng mà chúng ta vừa trả hết nợ xây nhà xong, muốn đi cũng phải tích cóp được chút vốn đã" chị tư nói.
Cũng không thể đi làm buôn bán lại còn vay tiền em gái chị ta, như vậy thì ra gì nữa.
"Vậy sang năm nuôi thêm vài con heo với mấy con gà". An Đại Bang nói.
"Nếu đi vào trong thành làm buôn bán, anh cũng không có ý kiến gì hả?" chị tư có chút vui vẻ, nói.
"Anh không có tài như Quốc Bân, có thể khiến cho dì nhỏ có cuộc sống an nhàn như vậy, nhưng anh cũng muốn cho em một cuộc sống tốt hơn" An Đại Bang nói.
Nếu buôn bán tốt, vậy thì làm sao lại không làm? Cùng lắm thì lại về thôn trông trọt, có kém cũng không thể kém hơn bây giờ.
"Anh đúng là người chồng tốt" chị tư bị anh ta làm cảm động, nhẹ nhàng đẩy anh ta một cái.
"Vợ ơi, sao em thơm thế?" An Đại Bang ngửi ngửi, hỏi.
"Em gái cho em hộp trăm tước linh, đây là bôi từ lúc sáng." Nhưng đến bây giờ vẫn còn thơm.
"Để anh ngửi xem nào." "Đồ không đứng đắn."
Trong bóng tối, hai vợ chồng ở trong chăn bắt đầu bận rộn.
Mẹ Trần ở lại trong thành giúp con gái trông cháu trai cháu gái, bởi vì mẹ cô đến đây, Trần Nhu cũng rảnh rỗi rất nhiều.
Bạn cần đăng nhập để bình luận