Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 355: Quà Cho Vợ Con

Chương 355: Quà Cho Vợ ConChương 355: Quà Cho Vợ Con
Qua nửa tháng sau, toàn bộ trong thôn đã hết bận bịu rồi, Trần tam ca liên chở cha Trần vào trong thành phố.
Mẹ Trần vô cùng cao hứng, cùng ngày hôm đó Trần Nhu cũng bưng nước vào rửa chân bằng xà phòng cho cha mình, còn cắt móng tay cho ông, không mang theo một chút ghét bỏ nào cả.
Ban đêm lúc đi ngủ, mẹ Trần nói với người bạn già của mình: "Ông xem, Nhu Nhu nó có ghét bỏ hay không? Nó hầu hạ tinh tế hơn bất kì ai."
Trong lòng cha Trần như được an ủi, nói: "Nhu Nhu nó hiếu thuận, tôi biết mà."
"Đi ngủ sớm một chút đi, ngày mai ông ở nhà trông cháu ngoại, tôi đi qua tiệm bánh bao bên kia hỗ trợ." Mẹ Trần nói.
"Được." Cha Trần gật đầu.
Năm nay Hàn Quốc Bân trở về tương đối muộn, là vào những tuần cuối tháng 10, trời bắt đầu rét lạnh mới trở về.
Vừa khéo vào lúc buổi chiều, Trần Nhu vừa ngủ dậy đang tính ra khỏi phòng ngủ đi xay sữa đậu nành, lúc này anh về nhà.
Tận mắt nhìn thấy người đàn ông này, Trần Nhu mới biết bản thân mình nhớ anh như thế nào, chẳng sợ con cái đều đã lớn như vậy, nhưng mà cô nhớ anh là thật. "Vợ ơi, ban nãy anh tới nhà tắm tắm xong mới trở về, không hôi chút nào." Hàn Quốc Bân buông cái túi và quạt cho bọn nhỏ xuống, đi đến trước mặt vợ, cười hì hì nhìn vợ mình nói.
Trần Nhu cười nhìn người đàn ông này, nói: "Anh cho rằng tắm sạch sẽ rồi thì em không chê anh nữa?"
"Không chê." Hàn Quốc Bân cười nói.
Nói liền muốn dơ tay ôm người vợ mình thương nhớ ngày đêm vào lòng.
Nhưng lúc này trong phòng truyền đến tiếng mẹ Trần: "Có phải Quốc Bân đã về rồi hay không?"
Hàn Quốc Bân trước áp xuống nỗi nhớ nhung đối với vợ mình, nói: "Mẹ, là con."
Rất ít khi nghỉ trưa nên mẹ Trần quần áo chỉnh tề đi ra, cha Trần ở sân sau cho gà ăn nghe thấy tiếng cũng đi tới đây.
"Cha, mẹ." Hàn Quốc Bân cười hô lên.
"Bình an về nhà là tốt rồi." Cha Trần hài lòng gật đầu.
Mẹ Trần cũng vô cùng cao hứng, đáp câu nói kia, mẹ vợ nhìn con rể, càng nhìn càng thấy vừa mắt, nói: "Đói bụng chưa, mẹ liền đi vào làm cho con ít đồ ăn nhé?"
"Thật sự có chút đói, mẹ, mẹ tùy tiện làm chút gì đó cho con là được." Hàn Quốc Bân gật đầu nói.
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ "Vậy được, để mẹ đi nấu." Mẹ Trân trả lời, bà đi vào trong bếp hấp màn thầu, còn làm một đĩa thịt xào dưa muối rồi nấu thêm một bát canh trứng.
Mà ở bên ngoài Trần Nhu đang hỏi anh tại sao bây giờ mới về nhà?
"Nhiều việc quá, nên trì hoãn một thời gian." Hàn Quốc Bân nói.
Hàn Chanh vui vẻ hỏi: "Cha, đây là quạt điện cha mua cho bọn con à?"
"Biểu hiện của mấy đứa ở nhà không tồi, vậy nên cha quyết định khen thưởng mấy đứa, lấy giá hai cái đầu heo to mua về cho các con." Hàn Quốc Bân đáp.
"Cha, người thật tốt." Hàn Chanh ôm chân cha mình, nói.
Lão tứ cũng học theo chị gái, đi qua ôm chân cha nó.
Hàn Quốc Bân cười bế chị em hai đứa lên, Trần Nhu mở cái túi còn lại ra, lúc nhìn thấy bên trong còn có hai cái radio, cô hơi ngạc nhiên, hỏi: "Sao còn mua thêm cả hai cái radio nữa?"
"Nhà cũ bên kia một cái, cha mẹ cũng có một cái, mua riêng mang về." Hàn Quốc Bân trả lời.
"Tốn bao nhiêu tiền, đến tính đi." Cha Trần thấy radio cũng thấy rất mới lạ, nhưng mà vẫn nghiêm túc nói.
"Cha, nếu cha nói chuyện tiền nong với con, con không đưa cha nữa." Hàn Quốc Bân cười nói: "Mang riêng về cho cha với mẹ đó, có thể chọn kênh nghe tin tức bên Kinh Thị bên kia, có kênh nghe hí khúc, những lúc nông nhàn có thể mang ra dùng."
"Cha, con rể của người hiếu kính người đó." Trần Nhu cười nói.
Trên mặt cha Trần hiện lên ý cười, trong lòng vô cùng vui sướng.
"Hiếu kính cũng phải trả tiền, radio quý giá như thế." Mẹ Trần ở trong phòng bếp nghe được, nói VỌNg ra.
Trừ bỏ hai cái radio còn có một bao lớn toàn quần áo còn chưa cởi ra, Trần Nhu hỏi: "Sao nhiều quần áo vậy?"
"Đều là mua cho em với các con, cất đi để mùa hè sang năm mặc là vừa vặn." Hàn Quốc Bân nói
Trân Nhu ngay lập tức mở ra xem, toàn là những bộ đồ có kiểu dáng mới mẻ độc đáo vô cùng, không cần nghe nói cũng biết là mua từ phương nam bên kia.
Hàn Chanh kích động vô cùng, cha cô bé mua cho cô bé hai chiếc váy nhỏ xinh đẹp, còn có một đôi giày da nhỏ và một con búp bê vải!
Hàn Hàng và Hàn Chu cũng đều có quà, tới lão tứ cũng có cả.
Đương nhiên là cộng đồn lại cũng không nhiều bằng mẹ bọn nhỏ rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận