Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 356: Anh Quen Mặc Đồ Vợ May!

Chương 356: Anh Quen Mặc Đồ Vợ May!Chương 356: Anh Quen Mặc Đồ Vợ May!
Trần Nhu có ba cái quần, bốn cái áo trên còn có hai bộ váy, hai đôi giày da kiểu dáng không giống nhau cùng với một đôi giày cao gót.
Trần Nhu nhìn mấy thứ này, cười hỏi: "Vậy của anh đâu?"
"Của anh em dùng vải bố máy là được, anh quen mặc đồ vợ may cho rồi." Hàn Quốc Bân nhìn vợ của mình và nói.
Trần Nhu không dám chạm mắt tên đàn ông này, ánh mắt kia phảng phất như mắt sói vậy, cha cô còn ở ở đây đó.
Ho khan một tiếng, nói: "Anh vẫn còn quần áo, mặc lại đi." Ai bảo anh dùng loại ánh mắt như sói thấy thịt này nhìn cô!
Không bao lâu mẹ Trần đã bưng thức ăn ra, Hàn Quốc Bân liền đi ăn chút đồ lót dạ.
Trần Nhu còn tiếp tục xem đồ: "Còn mua cho em nhiều đường đỏ như vậy?" Đóng gói thực sự rất chặt, anh còn dùng mấy cái túi bao lại, chỗ đó khoảng chừng mười cân.
"Bên đó bắt đầu thu hoạch mía, các hộ trong thôn tự tay chế biến đường đỏ, anh thấy không tệ nên mua một ít mang về." Hàn Quốc Bân vừa ăn vừa nói. "vậy mấy thứ kẹo sữa với sữa bột này thì sao?" Trần Nhu hỏi.
"Mua ở tỉnh bên đó, anh thấy trong nhà cũng không còn bao nhiêu cả, anh thấy cũng ổn nên mua thêm chút về cho bọn nhỏ." Hàn Quốc Bân đáp.
"Như này phải tốn mất bao nhiêu tiền chứ." Mẹ Trần nói.
Con rể có tiền thì có tiền, nhưng như này cũng quá phung phí.
"Không sao đâu mẹ, lần này bọn con tăng ca nên cũng thêm không ít tiền trợ cấp." Hàn Quốc Bân nói.
"vậy cũng phải tỉnh táo một chút, sau này bọn trẻ càng lớn thì chuyện cần dùng đến tiền càng nhiều, nên tích cóp một chút." Mẹ Trần nói.
"Vâng, con nhớ rồi, sau này sẽ tiết kiệm một chút." Hàn Quốc Bân đáp.
Lúc này mẹ Trân không nói gì nữa, còn Trần Nhu thì gom mấy thứ này lại, để bọn nhỏ tự mang quần áo về phòng mình, cô cũng tự mang đồ của mình về phòng.
Đường đỏ sữa bột kẹo sữa các thứ thì đem để trong tủ bếp.
Bảo Hàn Quốc Bân ở nhà nghỉ ngơi, lúc này Trần Nhu mới định đi xay sữa đậu nành, Hàn Quốc Bân thấy vậy nói: "Vợ ơi, em bỏ đó để tối anh đi xay là được rồi." "Không cần, em đi là được rồi." Trân Nhu xua xua tay, cô tự đi đến chỗ xay bột sau đó đi đến tiệm bánh bao để ủ bột rồi cuối cùng mới về nhà.
Lúc này, lão đại lão nhị cũng tan học về nhà.
Hai đứa rất vui vẻ bởi vì cha mang quần áo mới về cho hai đứa chúng, mỗi người còn có một đôi giày vải bạt!
Cha mẹ Trần cũng lắp pin vào cho cái radio của bọn họ, sau đó bắt đầu ngồi đổi kênh chuyển kênh, có vẻ rất thỏa mãn.
Tóm lại là lần này Hàn Quốc Bân trở về ai cũng mừng ra mặt.
Đếm đến, Trần Nhu lại càng mềm thành một hồ xuân thủy.
Người đàn ông này vô cùng nhiệt tình, đã nhiều ngày không được gặp cô như vậy, nhớ cô đến gần phát điên rồi.
Mà cũng may bảo đao chưa già, làm cô lặn lộn một hồi, sau đó ôn tôn một lúc mới lấy cái ví da từ lúc vê chưa động tới lại đây.
Trần Nhu biết lần này đi lâu như thế khẳng định là kiếm được không ít, nhưng mà cũng không nghĩ là kiếm được nhiều như vậy, tới gần ba ngàn đồng.
"Vừa khéo đủ thời gian, vậy nên mới bán nhiều thêm vài cái TV, toàn là vận chuyển tới nông thôn bán, không ai biết ai cả, lâu chút sẽ quên hết, em đừng lo lắng." Hàn Quốc Bân nói. Đường đỏ anh mang ve chính là mua ở lúc đi bán TV.
"Bản thân anh cần phải hiểu rõ một điều, rằng chúng ta thà kiếm ít hoặc không kiếm cũng nhất định phải bảo đảm an toàn một chút" Trân Nhu nhìn anh dặn đò.
"Đương nhiên là đảm bảo, anh và Đại Nguyên đều vô cùng cảnh giác." Hàn Quốc Bân giải thích.
Hơn nữa anh và Lý Đại Nguyên kiếm được nhiêu đây không tính là nhiều, bọn Chu Xuyên bên đó khẳng định còn kiếm nhiều hơn, tuy rằng không chạm mặt nhau nhưng lần nào đám Chu Xuyên cũng về muộn hơn so với anh và Lý Đại Nguyên, khẳng định là làm nhiều.
Nhưng Hàn Quốc Bân và Lý Đại Nguyên trước đây suýt chút nữa xảy ra chuyện cho nên không tham quá nhiều, lần nào cũng vội vàng trở vê.
Hai người luân phiên ngủ và lái xe, mọi khi đều về trễ hơn một vài hôm so với thời gian quy định, nhưng lần này không về muộn, hôm nay chính là ngày đơn vị quy định phải về.
Đây là tạo ra cái cớ giả dối rằng bọn họ không có thời gian đi đầu cơ trục lợi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận