Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 357: Chào Đón Nhiệt Tình

Chương 357: Chào Đón Nhiệt TìnhChương 357: Chào Đón Nhiệt Tình
Nhưng mà sau đó bọn họ còn có 3 ngày nghỉ phép.
Kỳ thật ba ngày nghỉ này đều có thể làm nhưng mà Hàn Quốc Bân và Lý Đại Nguyên đều thu tay lại.
Lần này kiếm được cũng không ít.
Năm nay chỉ kiếm như vậy thôi cũng đã có 5000. đây là số tiền như thế nào? Trước kia cũng đi làm nữa.
Nghe anh nói như vậy Trần Nhu không nói gì nữa, Hàn Quốc Bân lại lấy từ trong túi da ra mấy cái đồng hồ, nói: "Vợ ơi, ba cái này anh muốn đi bán cho lão Dương, còn một cái này em giữ lại đưa cho cha dùng."
"Cái này bao nhiêu tiền?" Trần Nhu hỏi.
"Không đắt, tính ra cũng mất có mấy chục đồng tiền." Hàn Quốc Bân nói.
Nhưng mà để bán đi mà nói, có thể nâng giá lên hơn trăm đồng, còn đắt hơn cái mà Hàn Quốc Bân đeo trên tay.
Trần Nhu gặt đầu, định để khi nào cha mẹ cô đi về thì đưa cho cha mang về, còn hiện tại sẽ để ở chỗ cô.
Cất hết đồ đạc gọn gàng xong, hai vợ chồng mới nằm xuống, Hàn Quốc Bân lại yêu thương vợ mình một hồi, lúc này mới không sai biệt lắm biểu đạt hết được nỗi nhớ thương của mình ra, sau đó ôm vợ äi ngủ.
Hàn Quốc Bân đã về nhà, còn có ba ngày nghỉ, Trần Nhu liền có thêm không ít thời gian, để anh trông chừng bọn nhỏ, Trần Nhu mang cha mẹ đến chụp ảnh, nửa tháng sau có thể lấy ảnh, tới lúc đó cô đến lấy xong đưa về cho hai người.
Đi chụp ảnh, sau đó còn được đưa đi xem điện ảnh, hai vợ chồng già đời này lần đầu tiên đến rạp chiếu phim, đều rất cao hứng.
Mang hai vợ chồng già đi xem phim, sau khi hai ông bà đi ra đều rất thỏa mãn.
Ở một thời gian như vậy là đủ, lúc này hai ông bà đã nhớ nhà, muốn đi về.
Hàn Quốc Bân liền đi tới đơn vị mượn xe, lái xe đưa hai vợ chồng già về trong thôn.
Trần Nhu cũng không cho nhiều lắm, chỉ cho có ba cân đường đỏ, còn bảo họ mang radio về, cái đồng hồ kia thì đặt ở trong túi chờ mẹ cô thấy thì sẽ biết, chứ còn đưa cho bà sợ bà không nhận.
Hàn Quốc Bân đưa bố mẹ vợ về thôn, sau đó lại thu mua không ít thứ đem về.
Trần tam ca không ở nhà, hiện tại anh cũng rất bận rộn.
Anh đem đồ đạc muốn đưa cho em gái tới rồi đi về, lần này anh đang bàn chuyện làm ăn với ông cậu của mình. Đang lên kế hoạch làm bông vải gì đó, nhưng mà vật tư trong thôn anh nhìn không vừa mắt.
Nhưng mà em gái không về, mỗi ngày anh vẫn thu mua ít đồ sau đó đưa cho em gái mình.
Hàn Quốc Bân thu xong bên này bèn lái xe tới trong thôn của Trần tứ tỷ sau đó đến thôn của Cao Chính, cuối cùng mới về thôn của mình.
Lúc Hàn Quốc Bân trở về thôn, toàn bộ các đồng chí phụ nữ trong thôn đều vây lại đây.
Trình độ được hoan nghênh này quả thực giống hệt như Đường Tăng lạc vào nữ nhi quốc vậy. Đương nhiên là các nam nhân trong thôn cũng đều đi theo tới đây, trông giống như ăn sạch cả nam lẫn nữ vậy.
"Dù là trứng gà thường hay là trứng gà ngâm, chỉ cần không bị hỏng thì tôi đều thu tất." Đầu tiên Hàn Quốc Bân hô to với các đồng chí nữ để mọi người trở về lấy hàng hóa, sau đó mới tới chào hỏi với đại đội trưởng của bọn họ.
Đại đội trưởng thấy Hàn Quốc Bân có tiền đồ như vậy cũng rất vui vẻ, rốt cuộc đây cũng là người cùng thôn, anh làm ăn thành công cũng chính là mặt mũi và thể diện của toàn thôn.
Đặc biệt là trong năm vừa rồi, người trong thôn nhờ vào việc cung cấp hàng hóa cho anh mà kiếm được không ít tiền.
Đại đội trưởng chủ yếu là muốn dò hỏi ý của Hàn Quốc Bân, hỏi tử anh là có phải đã xây xong trại nuôi heo rồi hay không, để mọi người đều tự mình nuôi heo?
Bởi vì năm nay mọi người đều không hề nhiệt tình nuôi heo chút nào, bọn họ càng muốn tự mình nuôi hơn, ví dụ như nuôi gà nuôi vịt gì đó.
Người trong thôn càng nhiệt tình với chuyện này hơn.
Hiện giờ này không phải đều bắt đầu cổ vũ người giàu trước nên kéo theo người giàu sau hay sao? Lúc đầu năm, trên báo chí còn xuất hiện cả vạn nguyên hộ rồi cơ mà. Nếu chỉ dựa vào chút việc làm ruộng này thì không thể nào trở thành vạn nguyên hộ được.
Cho nên đại đội trưởng liền nghĩ đến chuyện này.
Đến nỗi mọi người đều muốn làm cho bản thân chứ không muốn làm cho tập thể, chẳng cần phải nói ra thì trong lòng đại đội trưởng cũng hiểu rõ ràng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận