Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 361: Trại Nuôi Heo

Chương 361: Trại Nuôi HeoChương 361: Trại Nuôi Heo
"Chú Quốc Bân yên tâm đi, chúng ta ai cũng chú ý hết, trong thôn rất ít người để hỏng đồ giống mẹ chú" vợ Đại Quý nói.
"Nhưng mà không phải là nhiều trứng gà như vậy hả, trơ mắt nhìn trứng để đó hỏng đi cũng không ướp muối vào, tôi nhìn mà còn đau lòng thay cho bà già ấy" Chu Trân nói.
Cũng chỉ đến năm nay mới dư ra nhiều trứng gà như vậy, trước kia không phải cũng là quý giá lắm sao? Nhưng không nghĩ đến bà già ấy có thể làm như vậy, đúng là không thể tưởng tượng nổi.
Hàn Quốc Bân thu mua hàng hoá xong đi đến nhà đại đội trưởng ngồi chơi, chủ yếu chính là nói cho anh ta tình hình bên ngoài hiện nay, bên ngoài vùng ven biển việc làm ăn đã rất phồn vinh, cả nước đều phát triển rất tốt, chỉ cần có lợi trong thôn, có thể yên tâm gan lớn mà làm.
"Chủ yếu vẫn là làm ruộng, chú nghĩ, nếu sau này có thể để các nhà tự làm chủ đất của mình thì tốt rồi" Đại đội trưởng nói như vậy.
Đại đội của bọn họ đã rất tốt rồi, những đại đội khác kéo dài công việc trảo bó lớn, làm hỏng lương thực không ít.
Nhưng mà đại đội trưởng vẫn cảm thấy, không tốt bằng làm một mình.
Khái niệm khoán sản lượng đã có từ rất sớm rồi, hơn nữa bây giờ cũng đã có vài thôn nhỏ gan lớn áp dụng theo hình thức này, năm nay mọi người đều được mùa, chẳng qua là vừa mới xảy ra thôi nên vẫn chưa truyền đến bên này.
Hàn Quốc Bân nói: "Từ từ vậy, sau này nhất định sẽ có tin tức tốt truyền xuống".
Tuy rằng đi làm ở bên ngoài, nhưng Hàn Quốc Bân cũng chưa nghe nói đến, việc này dù sao cũng là việc lớn, làm sao dám nói thẳng ra là cứ yên tâm gan lớn mà làm?
Ra khỏi nhà đại đội trưởng, Hàn Quốc Bân tình cờ gặp được Hàn Quốc Cương.
Từ sau khi Diệp thanh niên trí thức bỏ chồng con đi, Hàn Quốc Cương mang theo con cái về ở trong thôn, bây giờ cũng khá tốt.
"Quốc Bân, sang năm trong thôn mình sẽ không nuôi heo nữa, anh cảm thấy em nhận thầu lại trại nuôi heo có được không?" Hàn Quốc Cương hỏi.
"Tại sao lại muốn làm việc này?" Hàn Quốc Bân nhìn anh ta hỏi.
"Em cảm thấy nuôi heo cũng tốt" Hàn Quốc Cương nói.
"Có thể làm, nhưng điều kiện đầu tiên là phải chăm sóc thật tốt" Hàn Quốc Bân cũng gật đầu nói.
"Anh không thu mua hả? Heo trong thôn nếu đem vào trong thành chắc chắn cũng rất dễ bán" Hàn Quốc Cương cười nói. "Vậy thì cũng có thời gian mới làm được chứ, anh đi lái xe, chị dâu chú còn phải mở tiệm bánh bao trông coi bọn nhỏ nữa, làm gì có thời gian rảnh mang bán" Hàn Quốc Bân lại nói: "Nhưng chú cứ yên tâm, chú nuôi đến lúc đó chắc chắn sẽ bán được, nếu không bán được cho ai thì anh cũng bao tiêu cho chú".
Hàn Quốc Cương cười nói: "Vậy em sẽ nuôi".
"Nuôi đi." Hàn Quốc Bân gật đầu.
Anh không đứng lại lâu, lái xe đi đến nhà Chị dâu Hàn.
Chị dâu Hàn vẫn đang đứng chờ xe đấy, nhìn thấy anh trở về liền nói: "Chú hai, em cần phải để ý một chút đó, chị nghĩ mẹ vẫn muốn đi đến ở nhà chú đó, nếu chú mà để bà ấy đến ở, em dâu hai chắc chắn không để chú yên đâu".
Người cực phẩm như mẹ chồng chị ta đúng là ai cũng không chịu nổi, em dâu hai của chị ta tính tình tốt như vậy nhưng cũng không giữ bà ta ở lại.
"Vậy em đi nói với thằng ba" Hàn Quốc Bân nghe vậy, không nói hai lời liền nói.
Anh đến tìm Hàn Quốc Lâm, Hàn Quốc Lâm rất hổ thẹn nói: "Anh hai yên tâm, em sẽ không để mẹ đi qua đó đâu, mẹ của chị dâu hai là qua đó để giúp đỡ, nếu mẹ mà qua đó thì chỉ làm vướng chân chứ không giúp gì được".
Hàn Quốc Bân lúc này mới yên tâm lái xe trở về thành. Nhưng mà tâm trạng của Hàn Quốc Lâm lại không tốt, việc am ĩ ngày hôm nay, đúng là không để cho ai có mặt mũi cả.
Tống Hiểu Ngọc đi làm về vừa nhìn đã nhận ra, gọi anh ta vào nhà hỏi: "Sao vậy?"
Hàn Quốc Lâm buồn bực đem sự việc ngày hôm nay nói ra: "Mặt mũi của anh bị mẹ ném xuống đất dẫm lên rồi, em nói xem mẹ như vậy là sao chứ? Người ngoài cũng không làm như vậy, chẳng lẽ mẹ thực sự muốn lấy cửa hàng kia của anh hai chị dâu sao?”
Muốn nói anh hai chị dâu của anh ta không hiếu thuận, như vậy mặc dù anh ta cũng không dám nói, nếu như vậy là không hiếu thuận thì như thế nào mới được gọi là hiếu thuận?
Bạn cần đăng nhập để bình luận