Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 364: Đẹp Hơn Ngày Trước

Chương 364: Đẹp Hơn Ngày TrướcChương 364: Đẹp Hơn Ngày Trước
Nhìn những đồ dùng gia đình kia, tất cả đều là đồ mới, còn có quạt điện nữa, ước chừng có đến hai cái, đây là điều kiện như thế nào chứ?
Hàn Quốc Bân đánh răng uống nước xong, ôm lấy nhóc tư từ trong tay nhóc hai, nói: "Có muốn qua cửa hàng bánh bao một chút không?"
Đương nhiên là muốn, mục đích chính của chuyến đi lần này còn không phải là muốn đến đây xem nhà ở và cửa hàng sao.
Hàn Quốc Bân khoá cổng rồi dẫn cả nhà 4 người bọn họ đi đến đây
Tống Hiểu Ngọc nói: "Anh hai, bây giờ nhà này xem như là nhà mình rồi hả?"
"Ừ" Hàn Quốc Bân trả lời, nhà mình quang minh chính đại mua đến, cũng vào thành lâu như vậy rồi, không có gì khó nói hết.
Tống Hiểu Ngọc cười nói: "Căn nhà kia có lẽ cũng không ít tiền đâu nhỉ, chị dâu hai bán bánh bao kiếm tiền tốt như vậy sao?"
Hàn Quốc Bân nói: "Mượn thêm nhà mẹ vợ anh một ít mới đủ tiền mua vào".
"Trong nhà cũng có tiền, sao không về nhà lấy, anh mua nhà trong thành thì chắc chắn mọi người sẽ ủng hộ anh" Hàn Quốc Lâm nói
Hàn Quốc Bân không trả lời. Hàn Quốc Lâm cũng muộn màng phản ứng lại, có chút xấu hổ.
Tống Hiểu Ngọc cũng ném cho người đàn ông của mình một cái liếc mắt trắng dã, sau đó mới đè nén sự đố ky nói: "Mua được là tốt, sau này cũng có nhà ở của mình, ở cũng an ổn
Nói không đố ky thì không có khả năng, nhìn thấy nhà anh hai có cuộc sống tốt như vậy, còn tốt hơn so với nhà mình, Tống Hiểu Ngọc làm sao có thể thoải mái được, nhưng mà vẫn phải đè nén sự đố ky xuống sâu trong lòng.
Nhưng sau khi nhìn thấy Trần Nhu vào thành hơn nửa năm lại trở nên trắng trẻo mịn màng lại có khí chất, sự đố ky trong lòng Tống Hiểu Ngọc lại nhịn không được mà bốc lên.
Ban đầu Trân Nhu cũng là một đoá hoa đẹp ở trong thôn, lớn kên xinh đẹp, da cũng trắng, nhưng mà ở trong thôn làm việc nhà nông, cho dù có để ý cũng vẫn thô ráp.
Nhưng sau khi vào trong thành không cần bận rộn như vậy nữa, chính vì vậy mà cũng trắng lên rất nhiều, nhìn qua rất trẻ chỉ như cô gái 23-24 tuổi.
Thời gian bây giờ cũng không còn sớm, việc buôn bán của cửa hàng bánh bao cũng sắp kết thúc, đầu tiên là đưa bánh bao múc sữa đậu nành cho Hàn Quốc Bân xong mới nhìn về phía Hàn Quốc Lâm và Tống Hiểu Ngọc nói: "Chú ba và em dâu sao hôm nay lại có thời gian rảnh mà đến đây? Đã ăn sáng chưa, có muốn ăn thêm một chút không?" Nói xong liền quay người muốn đi lấy đồ ăn cho bọn họ
Hàn Quốc Lâm nhanh chóng nói: "Ăn rồi, chị dâu hai không cần lấy cho chúng em đâu".
Tống Hiểu Ngọc cũng gật đầu.
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Trần Nhu cũng không đưa cho hai người bọn họ nữa, nhưng mà hai đứa cháu trai Hàn Tư Hàn Bác vẫn cầm bánh bao ăn, mỗi người một cái.
Tống Hiểu Ngọc nhìn cô nói: "Chị dâu, bây giờ chị khác quá, em suýt nữa không nhận ra chị đó”.
Trần Nhu cười nhẹ: "Vẫn như cũ thôi, vào trong cửa hàng ngồi đi, bên ngoài lạnh lắm".
Tống Hiểu Ngọc và Hàn Quốc Lâm cùng nhau đi vào trong cửa hàng, Trần Nhu hỏi Hàn Chu và mấy đứa nhóc: "Các con không ăn bánh bao hả?"
"Không ăn, để lại để bán" Hàn Chu lắc đầu nói.
Trương Dao Dao nhỏ giọng nói: "Bác hai, con thấy hơi đói bụng".
Trần Nhu nói luôn: "Vậy để bác lấy cho con 1 cái”.
Chờ đưa bánh bao cho Trương Dao Dao xong, Hàn Chu mới nói: "Bẻ cho Chanh Tử một nửa".
Trương Dao Dao ngây ngẩn, sau đó gật đầu, rồi bẻ cho Hàn Chanh một nửa, Hàn Chu lúc này mới vừa lòng. Hàn Chanh không khách khí tiếp nhận tới, trước cho nàng nhị ca ăn tài ăn nói chính mình ăn.
Hàn Quốc Lâm hỏi chị dâu hai của anh ta: "Chị của em không phải là đến đây giúp sao?"
"Bây giờ ít khách rồi, lúc đông thì ở đây thôi, bây giờ em ấy về nhà nấu đậu phộng rồi" Trần Nhu nói.
Bởi vì hôm này là chủ nhật, khách cũng đông hơn ngày thường, bánh bao làm xong đều cho vào hấp xong hết, lúc đông khách cũng qua, Hàn Quốc Lệ cũng đi về làm việc ở nhà.
"Việc làm ăn của chị em có tốt không?" Hàn Quốc Lâm nói.
"Rất không tồi." Trần Nhu gật đầu.
Hàn Quốc Bân cũng không nói gì, tự mình ăn bánh bao, cũng bón cho nhóc tư ăn, nhóc tư bây giờ đã cai sữa nên chỉ ăn đồ ăn mặn.
Bánh bao đương nhiên cũng ăn được, thi thoảng lại bón một ngụm sữa đậu nành, nhóc con ăn rất vui vẻ.
"Hàng Hàng đâu? Hôm nay không phải được nghỉ rồi sao." Tống Hiểu Ngọc nhớ đến, nói.
"Nhóc lớn đi học bù, trường học chưa cho bọn họ nghỉ, cho nên vẫn phải học bù" Trần Nhu nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận