Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 366: Cuộc Sống Đã Tốt Hơn Trước

Chương 366: Cuộc Sống Đã Tốt Hơn TrướcChương 366: Cuộc Sống Đã Tốt Hơn Trước
Được rồi, đừng so với nhà anh hai nữa, so với nhà anh cả đi, nhà anh cả chắc chắn sẽ kém hơn nhà cô ta.
Chị dâu Hàn cũng vừa cất tiền xong, không nhiều không ít, vừa đúng 400 đồng tiền.
Nhà ngói cũng xây xong rồi, tất cả các khoản tiền kiếm được chị ta đều cất đi hết, năm nay tích cóp được là nhiều nhất, hơn một trăm ba mươi đồng tiền!
Hàn đại tẩu rất vui vẻ.
Chị ta cảm thấy sang năm nếu còn kiếm được nhiều như vậy, thì đến lúc hai đứa con trai kết hôn sẽ cho chúng ra ở riêng luôn, cho mỗi nhà một trăm đồng tiền, như thế nào đi nữa thì chị ta cũng không thể học theo tính xấu của mẹ chồng chị ta được.
Nhưng mà chị ta cũng không muốn ở chung với con dâu, chị ta cũng từng làm con dâu, không phải bận tâm nhiều, tự mình sống cuộc sống của mình, chờ bao giờ chị ta có tuổi nhớ rõ hiếu kính chị ta là được.
Trên thực tế năm nay cuộc sống của mọi người cũng tốt hơn không ít.
Nhưng mà oanh động nhất vẫn là Lão Khê thôn, cách đây ba cái thôn, năm nay mấy hộ gia đình ở Lão Khê thôn nhận thầu xưởng lò gạch trong thôn. Đến cuối năm nay, không có dấu hiệu gì đã trực tiếp tuyên bố trở thành vạn nguyên hộ.
Quả thực giống như sấm đánh bên ta, oanh động cả mười dặm hương.
Phóng viên huyện trưởng đều đến đây chụp ảnh đăng báo để tuyên truyền, toàn huyện có một nhà như vậy, đúng là quang tông diệu tổi
Trong lúc cạn nguyên hộ lan truyền từ trong huyện ra khắp nơi, Hàn Quốc Bân chở ngói đưa đến cho anh cả và anh hai bên vợ của anh.
Năm nay có thể xin được, là nhờ vào quan hệ của Hàn Quốc Bân, nếu không xếp hàng cũng rất khó.
Cũng không phải đi Lão Khê thôn lấy số, là lão Dương bên kia giúp.
Có ngói, rất nhanh anh cả Trần và anh hai Trần đã xây xong nhà ngói.
Cuối tháng mười tuyết đã rơi, nhưng bọn họ đã xây nhà ngói xong trước rồi, cả hai nhà cũng đều xem như chuyển nhà.
Anh ba Trần lần này làm việc với em rể của anh ta cũng rất vui vẻ, nhưng mà xe đạp cũng không phải của anh ta, anh ta đi tìm em rể của anh ta hỏi xem có muốn bán lại không?
Đừng thấy xe đạp mua nhiều năm rồi, nhưng đến bây giờ chất lượng vẫn rất tốt, dùng mấy năm nay vẫn còn rất mới. Nhưng mà Hàn Quốc Ban từ chói, nói rằng bảy ngày sau anh lái xe vào thành, giúp anh ta mua một chiếc xe mới tỉnh, tiền tự mình bỏ ra là được.
Anh ba Trần vào thành theo thời gian đã nói từ trước.
Cũng thấy được xe đạp mới của anh ta, nói rằng rất đẹp, sảng khoái giao tiền ra, sau đó nhỏ giọng nói: "Mẹ bảo anh đến nói cho các em, nếu thành vạn nguyên hộ cũng đừng lộ ra ngoài, mình vui thầm với nhau là được, bằng không sẽ hấp dẫn bọn trộm đến".
"Vạn nguyên hộ?" Trần Nhu cười to: "Em cũng rất muốn đấy".
Hàn Quốc Bân cũng cười, tuy rằng điều kiện trong nhà cũng rất không tồi, nhưng so với vạn nguyên hộ vẫn kém xa.
"Thì cũng cứ nói như vậy thôi." Anh ba Trần nói.
"Nhà họ Mạc ở thôn Lão Khê có trộm hả?" Trần Nhu hỏi.
"Không phải gọi trộm đến nhà sao, nghe nói hơn nửa đêm bị trộm đi hái cái hồ nước ấm, tiền thì may mắn không tổn thất gì" anh ba Trần gật đầu nói: "Còn có người ném con mèo chết vào trong sân của bọn họ.
"Tốt xấu gì cũng được lên báo danh nhân, lại có người dám làm như vậy hả?" Trần Nhu nhíu mày nói.
"Bệnh mắt đỏ chứ sao nữa, ai thèm quan tâm xem ngươi có phải danh nhân không, có được lên báo không đâu?' anh ba Trần nói.
Điều kiện của những người trong thôn đều không tồi, ngay cả nhà ngươi có giàu đến chảy mỡ, những người bị bệnh mắt đỏ đó cũng không dám là ra chuyện gì.
Sau khi dọn vào thành phố xong Trần Nhu rất ít có thời gian về quê, chỉ có những lúc ăn tết mới về ở mấy ngày.
Quét tước dọn dẹp nhà cũ, giao tiếp xã giao với người trong thôn linh tỉnh.
Nhưng sự biến hóa của Trần Nhu, tất cả mọi người đều nhìn thấy.
Vợ của Hàn Quốc Bân đúng là càng ngày càng giống người thành phố hơn, xem thân khí chất đó, giống tới mười phần.
Gu ăn mặc và trang điểm cũng đẹp, người ta càng ngày càng già nhưng mà vợ của Hàn Quốc Bân này lại càng ngày càng trẻ ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận