Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 370: Sinh Viên Thanh Hoa, Bắc Đại

Chương 370: Sinh Viên Thanh Hoa, Bắc ĐạiChương 370: Sinh Viên Thanh Hoa, Bắc Đại
"Mẹ, con lấy thêm cà rốt đút cho Đại Hắc ăn nha? Nó còn chưa no." Hàn tứ nói.
"Được thôi." Trần Nhu trả lời, hai quả cà rốt còn chưa khiến cô lỗ được.
Hàn tứ liền chạy đi lấy cà rốt đút cho Đại Hắc, còn nói chuyện với ông chú Lừa: "Ông Lừa ơi, Đại Hắc có bị đưa đi lai giống không ạ? Nếu như là có thì sau khi nó sinh ra con lừa con không biết có bị bán đi hay không?”
"Cháu còn biết lai giống là gì sao." Ông Lừa đang cầm cỏ lau bện thành cây quạt ngạc nhiên hỏi lại.
"Làm sao cháu không biết được, nếu không lừa con chui từ đâu ra?" Hàn tứ nói.
"Nếu cháu muốn nuôi nó thì phải hỏi cha mẹ cháu trước, sau đó ta lại đi hỏi giúp cháu một chút." Ông Lừa nói.
"Mẹ, con chỉ muôi một con lừa con thôi được không? Mẹ dã bảo nếu con ngoan ngoãn nghe lời thì mẹ có thể thỏa mãn một nguyện vọng cho con mà." Hàn tứ mắt long lanh nhìn mẹ nói.
Đã có người khách quen đến đây mua đồ ăn, nghe được lời này của tiểu tứ thì cười nói: "Vậy thì phải cẩn thận suy nghĩ, chọn một nguyện vọng thật lớn vào." "Cháu không cần nguyện vọng lớn gì cả, cháu chỉ muốn nói một con lừa con thôi, cháu đã muốn nuôi từ lâu lắm rồi." Hàn tứ đáng thương hề hề nói: "Mẹ, có được không?”
"Nhà ta hiện tại có ba con chó, hai con mèo. Mèo mẹ còn chuẩn bị đẻ ra một đàn mèo con, đến lúc đó có rất nhiều mèo con đang chờ con chăm sóc. GiỜ lại muốn nuôi thêm lừa nữa?" Trần Nhu nhìn con hỏi.
"Ai da, đã sắp được một vườn bách thú rồi." Người khách quen liền cười nói.
Trần Nhu bất đắc dĩ nói: "Giờ còn không phải là thành vườn bách thú rồi sao."
Hàn tứ liền nhìn mẹ nhỏ giọng: "Con hứa lừa là con cuối cùng, sau này con nhất định không nhận thêm con nào nữa."
"Không lâu trước đây cậu con lên huyện, con còn nhờ cậu tìm giúp cho con xem có rùa đen hay dế dũi không, con nói con muốn nuôi đó." Trần Nhu vẫn không tin tên lười hứa hẹn của tên tiểu tử thúi này.
Trong miệng nói ra không có câu là sự thật, quán thì bận bịu, cũng không ai dạy nó mấy trò linh tỉnh nhưng nó lại đặc biệt rất rành diễn kịch.
Đặc biệt hay lợi dụng mình còn nhỏ tuổi, làm nũng bán manh khoe mẽ, không thầy cũng hiểu, còn chơi vô cùng hăng say.
"Con có tiền, con tự mình mua" Hàn tứ đến đường cùng liên nói.
"Mua lừa cần không ít tiền đâu đó." Ông Lừa nói.
"Bao nhiêu ạ?" Hàn tứ hỏi.
Ông Lừa báo một con số, Hàn tứ liền nhíu mày, nó đúng là không đủ tiền, nói: "Anh cả cháu có, cháu sẽ xin anh ấy!"
"Anh cả con còn muốn đi mua bóng rổ." Trần Nhu vừa tính tiền cho khách vừa nói.
"Anh ấy mua bóng rổ xong cũng vẫn còn thừa lại!" Hàn tứ nhanh nhảu đáp.
"Không còn dư đâu, lần trước mới vừa bị con kêu đi mua giúp vợt đánh bóng bàn, anh còn còn có thể dư được bao nhiêu?" Trần Nhu nói.
"Vậy thì con đi mượn anh hai chị ba!" Hàn tứ vẫn không chịu thua.
"VẬy con cứ mượn đi." Trần Nhu không thèm để ý nói.
Hàn tứ liền nghĩ đến việc đi tìm anh hai chị ba vay tiền.
Hiện giờ đang là thời gian nghỉ hè, hai anh em Hàn Chu và Hàn Chanh đều không dùng tới tiền.
Chỉ có anh cả Hàn Hàng năm nay cần tham gia lớp học bổ túc đặc biệt do trường học tổ chức.
Các giáo viên các môn thay phiên dạy bù cho học sinh, không cần đóng đồng nào, cả trường cũng chỉ có mười học sinh được nhận đãi ngộ này. Mười học sinh đều là hạng mười của cả huyện năm nay, đều được các trường chuẩn tuyển chọn.
Mà Hàn Hàng năm nay thi đứng đầu bảng, áp đảo các bạn học cùng lớp.
Mới đợt trước thôi, biểu ngữ ' ban học Hàn Hàng đạt được tổng số 617 điểm vinh hạnh đứng đầu toàn huyện' vẫn còn đang treo ở bên ngoài trường học đó.
Điểm số cao nhất theo quy định là 760 điểm, tổng thành tích của Hàn Hàng đạt 617, chiếm lấy vị trí thứ nhất đã là cực kỳ không tồi rồi.
Xếp ngay phía sau thằng bé là hạng hai chỉ kém nó một điểm, hạng ba kém hạng hai 3 điểm, có thể nói là đều đuổi theo nhau sát nút.
Mà thành tích lần thi lần này cũng là thành tích tốt nhất kể từ sau khi thi đại học được khôi phục.
Điều này khiến ban lãnh đạo của trường học không nhịn được kích động, nếu như cẩn thận bồi dưỡng, huyện ta không chừng có thể xuất hiện sinh viên Thanh Hoa Bắc Đại.
Nếu thế thì thật sự là rạng rỡ vẻ vang mặt mũi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận