Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 374: Tật Xấu Của Đàn Ông

Chương 374: Tật Xấu Của Đàn ÔngChương 374: Tật Xấu Của Đàn Ông
Lý Đại Nguyên dở khóc dở cười: "Tôi lại không phải là nuôi bồ nhí bên ngoài. Ở bên ngoài làm việc mệt chết mệt sống, kiếm được tiền chẳng nhẽ lại cầm hết về nhà? Tôi đây là chỉ muốn thả lỏng một chút, cậu cũng là đàn ông, cũng nên hiểu cho tôi."
Hàn Quốc Bân không hiểu, bản thân mình đã có vợ, tại sao lại muốn ra bên ngoài tìm này tìm nọ?
Lý Đại Nguyên nhìn anh, sau đó lắc đầu nói: "Tôi biết ngay không nên dẫn cậu tới mà."
Năm ngoái anh ta đã biết đến con phố này, không ít lần chạy đến đây, bất chẳng qua chưa lần nào dẫn theo Hàn Quốc Bân.
Hôm nay vừa mới chạy một chuyến xe dài về, ở bên ngoài kiếm được không ít, hơn nữa cũng đã lâu không được thoải mái, nghẹn đến mức khó chịu, lúc này mới muốn dẫn theo Hàn Quốc Bân đến đây cho biết.
"Cậu và em dâu tình cảm tốt, đây là đôi vợ chồng tôi thấy cưới nhau nhiều năm như vậy mà tình cảm dành cho nhau vẫn son sắt. Đương nhiên, em dâu là một người phụ nữ giỏi giang như vậy, cũng xứng với sự đối xử tốt của cậu, nhưng tình huống của hai ta không giống nhau." Lý Đại Nguyên giãi bày.
Anh ta với vợ mình đã không còn nhiệt tình gì nữa, còn ở với nhau đều là vì chút tình cảm nhiều năm.
Năm ngoái nhà Lý Đại Nguyên đã chồng thêm một tầng, giờ đã là nhà hai tầng.
Từ lâu đã chia giường ngủ với vợ, con cái cũng đều đã là sinh viên đang học đại học, thật sự đã không còn tình cảm mãnh liệt gì nữa rồi.
Nhưng tới đây gặp được những người phụ nữ tuổi trẻ xinh đẹp, lại còn mỗi người một vẻ, khiến anh ta cảm thấy mình như trở về những ngày tháng còn trẻ.
Hàn Quốc Bân chỉ nói: "Đi về thôi."
Anh ta cũng không nhiều lời, còn nói gì được nữa?
Hôm nay đương nhiên không phải là lần thứ 2 làm chuyện này, còn có gì hay mà nói?
Cùng Lý Đại Nguyên ngủ một đêm ở nhà khách, sáng hôm sau ăn sáng xong xuôi mới lái xe về huyện.
Chạy xe hơn ba giờ, hơn 10 giờ hai người đã về đến nơi...
"Xe anh lái về đi." Hàn Quốc Bân từ trên xe xách xuống một cái bao lớn, nói.
"Được." Lý Đại Nguyên liền lái xe về bộ vận chuyển.
Hàn Quốc Bân biết giờ này vợ anh hẳn là đang trông tiệm tạp hóa, cho nên trực đi về phía cửa hàng nhà mình. Lúc đến đây vừa hay nhìn thấy vợ mình đang trả tiền lẻ cho khách.
"Vợ ơi." Hàn Quốc Bân gọi lớn.
Trần Nhu ngẩng mặt liền nhìn thấy anh, trong lòng cũng không nhịn được sự vui mừng.
"Ông chủ lớn đã về rồi sao." Khách quen cười nói.
Hàn Quốc Bân cũng cười đáp lại.
Khách quen cũng không quấy rầy, mua đồ xong thì đi về nhà.
Trân Nhu lúc này mới nhìn về phía anh, cười nói: "Sao lại ve vào lúc này?"
"Tối hôm qua đã về đến tỉnh rồi, nghỉ ngơi một buổi tối, sáng nay mới chạy xe về đây." Hàn Quốc Bân vai vác cái bao lớn, nhìn vợ mình không chớp mắt.
Anh nghĩ mãi không hiểu Lý Đại Nguyên vì sao chính mình có vợ, làm mà lại còn phải ra bên ngoài tìm người. Làm gì có ai bên ngoài mà tốt bằng vợ ở nhà?
Hơn nữa mở cửa làm ăn buôn bán, có thiếu gì đàn ông tới tới lui lui đâu? Anh thực sự không hiểu ý nghĩ trong lòng của Lý Đại Nguyên.
Trần Nhu đối diện với ánh mắt nóng bỏng này của anh, quay mặt qua chỗ khác, nói: "Anh mau đi nghi ngơi trước đi, hiện giờ em còn chưa có thời gian tiếp đãi anh." Khi nói chuyện thì tay nhận trứng gà khách nhặt đặt lên cân, cân xong thì tính tiền.
Giờ này có không ít người đến quán mua đồ ăn về nhà làm cơm trưa.
Hơn nữa cũng biết Trần Nhu là giờ này mờ cửa hàng, ai cần gì đều đến đây.
Rất nhiều người là khách hàng cũ, chủ yếu là cửa hàng của Trần Nhu đồ ăn tươi ngon, hơn nữa chủ quán cũng tốt tính, không tính toán chỉ li như nhiều người khác. Ai mua nhiều cô còn có thể trừ cho số lẻ.
Hơn nữa cũng là người hay chuyện, những thím những bà gần đây đều thích đến đay mua hàng, đôi khi lại tán gẫu chuyện nhà anh phía đông nhà cô phía tây.
Bởi vì giờ này tương đối bận, Hàn Quốc Bân đem bao cất vào phòng, sau đó nhanh chóng ra giúp đỡ vợ bán hàng.
"Bọn nhỏ còn chưa ra đây sao?" Hàn Quốc Bân hỏi.
"Vừa mới ở đây xong, bây giờ về nhà nấu cơm rồi." Trần Nhu nói.
Hai vọ chồng luôn tay luôn chân trong tiệm, đến mãi hơn 10 giờ rưỡi mới coi như là được rảnh tay một chút.
Trần Nhu bây giờ mới rời ánh mắt đến người anh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận