Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 379: Hàn Tứ Lý Sự

Chương 379: Hàn Tứ Lý SựChương 379: Hàn Tứ Lý Sự
Những năm gần đây tiền tiết kiệm trong nhà cũng được không ít, Trần Nhu cũng không muốn anh lăn lộn quá mệt mỏi.
Rốt cuộc đã nhiều tuổi hơn rồi, 40 tuổi, cho dù người được chăm sóc bồi bổ không tồi thì cũng không thể so như hồi còn thanh niên sung sức được?
Vì câu này mà Hàn Quốc Bân đã cho vợ mình kiến thức một phen, xem anh còn có thể so với mấy năm trước hay không.
Sự thật chứng minh con trâu nà còn chưa có già, sức lực cày ruộng vẫn không giảm so với năm đó.
Ở bên này chơi đã mấy tiếng, Hàn Quốc Bân liền đạp xe đạp trở về huyện.
Thời gian không còn sớm, anh trực tiếp đi đến tiệm tạp hóa bên này.
Trân Nhu đã chuẩn bị thu dọn cửa hàng, đồ đạc đều đã bán được gần hết.
Còn dư lại một ít cô chuyên môn cất đi để mang về nhà ăn.
Nhìn đến anh đến đây thì cười nói: "Vừa vặn đèo em về nhà."
Hàn Quốc Bân liền đứng ở cửa chờ cô, Trần Nhu thu thập xong thì xách theo giỏ rau ra ngồi lên xe đạp của anh. Hai vợ chồng ve nhà, Hàn tứ đang đứng ở cửa nhà cùng trẻ con nhà hàng xóm chơi bắn bi, cả người dính đầy đất.
Lão nhị Hàn Chu thì không biết đã lang thang đến chỗ nào, trong sân Hàn Tranh và Dao Dao cùng với hai cô bé lạ mặt khác thì chơi trò ném bao cát.
Cho dù người lớn không ở nhà thì vẫn không lúc nào ngừng náo nhiệt được.
"Cha, mẹ." Hàn tứ hô to một tiếng, sau đó tiếp tục nhắm chuẩn viên bi.
Hàn Quốc Bân cùng Trần Nhu đi vào nhà, Hàn Tranh với Dao Dao cũng cao giọng chào.
"Mẹ con đã về chưa." Trần Nhu nhìn thấy Dao Dao. thì hỏi
"Còn chưa về ạ, nhưng mà chắc là cũng sắp về rồi đó." Dao Dao nói.
"Đêm nay có muốn ở bên này ăn cơm hay không, nếu thích thì mợ nấu thêm cơm cho." Trần Nhu hỏi.
"Thôi, con về nhà ăn ạ." Dao Dao kỳ thật rất muốn ở lại ăn cơm, nhưng mà con bé được mẹ răn dạy rất nhiều lần, cho nên liền lắc đầu.
Trần Nhu liền đi vào nhà trước để nấu cơm, Hàn Quốc Bân cũng đi vào bếp phụ giúp việc vặt cho cô.
Rất nhanh đã đến 6 giờ rồi, hai anh em Hàn Hàng và Hàn Chu đã về nhà, hai đứa đều mồ hôi mồ kê nhễ nhại, còn ôm theo một quả bóng rổ về cùng.
Không cần hỏi cũng biết đây là vừa đi chơi bóng rồi.
Cả ai đi vào phòng tắm sau nhà tắm rửa, tắm rồi thì vừa vặn đến giờ ăn cơm.
Gia đình xoay quanh mâm cơm, cơm trắng, một đĩa khoai tây xào, cà chua canh trứng, còn có thịt kho tàu xương sườn, cuối cùng là một dĩa dưa chuột xào thịt ba chỉ, một mâm cơm tươm tất ngon miệng.
"Mẹ ơi, ngày mai cậu ba có vào huyện hay không ạ?" Hàn tứ vừa ăn vừa hỏi.
"Làm gì?" Trần Nhu nói.
"Cậu ba tự mình mở khai gia công, con muốn tìm cậu để mượn chút tiền mua con lừa con." Hàn tứ nói.
"Mẹ thấy con là thiếu đánh rồi đó." Trần Nhu nói: "Chờ đi học, con thi được một trăm điểm đi thì đến lúc đó mẹ có thể suy xét."
"Đây chính là mẹ nói đó." Hàn tứ lập tức nói.
"Ta nói." Trần Nhu gật đầu.
Hàn tứ liền vừa lòng gật đầu, anh chị nó lần nào thi cũng được một trăm điểm, chẳng lẽ đến lượt nó còn có thể không thi được một trăm điểm chắc?
Con lừa con của nó xem như chắc chắc đến tay rồi.
Hàn Tranh vừa lùa cơm vào miệng vừa nói: "chị Dao Dao mà đến đây, lão tứ nhà mình sẽ quấn lấy chỉ ấy muốn mượn tiền mua lừa con. Mẹ, nhà ta cũng chưa có người nào có thói quen vay tiền, lão tứ làm sao lại hiểu được chuyện vay tiền này chứ?"
"Con học ở đâu kìa?" Trần Nhu cười hỏi con trai.
Hàn tứ ngớ người, nói: "Thì con không còn tiền, làm sao lại không được vay?"
"Lại còn làm sao, lần trước em vay của chị một mao tiền, đến giờ còn chưa có trả đâu!" Hàn Tranh nói lại nó.
"Chị là chị ruột của em, cha mẹ lại thương chị nhất, mỗi tháng được tận hai đồng tiền tiêu vặt. thương thay em chỉ có 5 mao, cho em thêm một mao thì có làm sao?" Hàn tứ vặt lại.
"Chính miệng em nói là vay, không phải là xin chị." Hàn Tranh sửa lại.
"Nếu như em nói là em xin nhất định chị sẽ không cho đâu." Hàn tứ nói.
"Lừa tiền của chị em mà còn cãi lý à?" Hàn Chu lên tiếng.
"CHị ruột của mình sao gọi là lừa được, đó gọi là thương em, người ngoài em còn không thèm mượn đâu." Hàn tứ vẫn nhất quyết cãi theo lý của mình.
"Vậy chị đây thật đúng là vinh hạnh." Hàn Tranh cho thằng bé một cái lườm cháy khét.
Bạn cần đăng nhập để bình luận