Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 381: Từ Ngọc Mai Tới Tìm

Chương 381: Từ Ngọc Mai Tới TìmChương 381: Từ Ngọc Mai Tới Tìm
Nhưng Lý Đại Nguyên hiển nhiên đã xem thường trực giác của phụ nữ.
Vợ Lý Đại Nguyên tên là Từ Ngọc Mai.
Chị ấy lên đây tìm Trần Nhu, Trần Nhu có quen biết với chị, hơn nữa chồng cô và chồng chị ấy cũng là đồng nghiệp mười mấy năm, cũng không đến mức không quen biết gì.
Lúc chị ấy lên đây, Trần Nhu vừa vặn vừa mới bớt việc ở tiệm bánh bao, đem chuyện thu dọn tiệm giao cho Hàn Quốc Lệ xong, cô mới tới chào hỏi Từ Ngọc Mai.
Từ Ngọc Mai cũng cười chào lại, sau đó liền thấp giọng hỏi cô: "Gần đây Quốc Bân có nói chuyện gì với cô hay không?”
"Chuyện gì ạ?" Trần Nhu không rõ nguyên do hỏi lại.
Từ Ngọc Mai nhịn không được nói: "Quốc Bân không cùng cô nói chuyện gì về Đại Nguyên nhà tôi sao?”
"Không có đâu." Trần Nhu đáp. Quốc Bân nhà cô đang yên đang lạnh tự nhiên nói chuyện Lý Đại Nguyên cho cô nghe làm øì.
Từ Ngọc Mai nhìn cô, phát hiện Trần Nhu thật sự không biết, lúc này mới nói: "cô không kiểm tra trong túi quần Quốc Bân xem có tiền riêng hay không à?" Trần Nhu hỏi lại chị ta: "Ý chị dâu là gì vậy?"
"Tôi ở nhà quét dọn, phát hiện quỹ đen của Đại Nguyên." Từ Ngọc Mai nhấp miệng nói.
Hơn nữa quỹ đen kia còn không ít, ước chừng có hơn một ngàn đồng tiền. Nhưng trực giác nói cho Từ Ngọc Mai rằng, số tiền này cũng không biết đã giấu bao lâu, số tiền mỗi lần đi làm về đưa cho cho chị ta đều không cố định, khi nhiều khi ít Nhưng nếu như mỗi tháng đều có 3000 đồng mà nói, vậy nhất định không chỉ có từng ấy.
Chị ta không động gì vào số tiền đó, nhưng cũng đã tính qua, cứ một thời gian số tiền đó sẽ thiếu mất hai mươi ba mươi đồng tiền, chứng tỏ là đã bị Lý Đại Nguyên đã tiêu mất ở trên tỉnh.
Nhiều tiền như vậy tiêu ở chỗ nào?
Từ Ngọc Mai liền về nhà mẹ đẻ, mẹ chị ấy nói có khi nào Đại Nguyên nuôi bồ nhỉ ở bên ngoài hay không?
Chỉ một câu như vậy dã khiến lòng Từ Ngọc Mai lạnh đi một nửa, đặc biệt là Đại Nguyên còn chia phòng ngủ với chị ta từ lâu rồi, hay là thật sự có người bên ngoài mà chị ta không biết.
Bất quá chị ta cũng là người có tâm cơ, còn chưa có ý định đi tìm Lý Đại Nguyên náo loạn, trực tiếp đến đây tìm Trần Nhu trước.
Rốt cuộc thì Hàn Quốc Bân và Lý Đại Nguyên thường cùng nhau đi làm, nếu như Lý Đại Nguyên có tình huống gì, Hàn Quốc Bân nhất định sẽ biết. Về nhà liệu có nói cùng với Trần Nhu hay không?
Nhưng rất tiếc, Hàn Quốc Bân không phải người lắm miệng như vậy, đặc biệt là loại chuyện tế nhị kia, anh có điên đâu mà nói cho vợ mình nghe.
Trần Nhu hỏi ba câu đều không biết, nhưng nói tới tiên riêng, Trần Nhu liền nói: "Quốc Bân không có tiền riêng, tiên anh ấy mua bình rượu hay gói thuốc đều đến lấy ở chỗ em."
"Vậy mỗi tháng Quốc Bân mang về nhà bao nhiêu tiên?" Từ Ngọc Mai lại hỏi.
Trần Nhu nhìn chị ta một cái, lòng nghĩ chẳng nhẽ chúng ta rất thân quen sao mà chị lại tới hỏi tôi vấn đề này, chỉ nhàn nhạt nói: "Cũng không được bao nhiêu tiền."
Sắc mặt Từ Ngọc Mai có chút cứng đờ, nói: "Nói với tôi còn không nói được một câu nói thật sao?"
"Sao chị dâu lại nói lời này, vốn dĩ đúng là không được bao nhiêu tiền, còn muốn tôi trả lời như thế nào nữa?" Trần Nhu nói.
Từ Ngọc Mai liền đứng dậy bỏ đi luôn.
Trần Nhu thấy chị ta như vậy thì sắc mặt cũng lạnh hơn ba phần, ai gây sự với chị ta sao.
Ấn tượng của Trần Nhu với Từ Ngọc Mai cũng không quá tốt. Lần trước nhà chị ta chồng thêm tầng, cô và Quốc Bân còn tặng một ngăn tủ, lễ như thế cũng không nhẹ rồi. Nhưng từ xưa đến nay, thái độ của Từ Ngọc Mai với cô cũng không có nửa phần nhiệt tình.
Như thế cô còn dùng mặt nóng đi dán mông lạnh người ta làm gì? Nhất là khi nãy, muốn đến tìm cô hỏi thăm chuyện, nhưng hỏi thăm không được thì trực tiếp lạnh mặt bỏ đi.
Ai mà có kiên nhẫn với chị ta được?
Tuy vậy nhưng chờ Hàn Quốc Bân về nha, Trần Nhu vẫn hỏi anh một câu: "Lý Đại Nguyên có phải ở bên ngoài làm chuyện gì có lỗi với vợ anh ta hay không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận