Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chuong 382: Tin Tuong Nhau

Chuong 382: Tin Tuong NhauChuong 382: Tin Tuong Nhau
Mới vừa nằm xuống chuẩn bị ngủ, Hàn Quốc Bân nghe thế thì ngớ người, nói: "Vợ à, em nghe ai nói vậy?"
"Hôm nay chị ta tìm tới đây hỏi, em thấy như vậy, đoán chắc là Lý Đại Nguyên làm chuyện gì rồi." Trần Nhu bình tĩnh nói.
Tuy rằng cô không thèm phản ứng với Từ Ngọc Mai, nhưng ở phương diện này phụ nữ đều sẽ không vô duyên vô cớ nghi thần nghi quỷ, trừ phi người đàn ông kia thật sự có quỷ.
Hàn Quốc Bân không nói ra lời.
"Thật sự ở bên ngoài nuôi người phụ nữ khác sao?" Trần Nhu hỏi anh.
Hiện giờ xã hội phồn vinh, nhưng thêm vào đó những người không đứng đắn cũng ngày một nhiều hơn.
Đặc biệt là gần hai ba năm nay, loại sự tình này Trần Nhu cũng nghe được nhiều.
Tiệm bánh bao có thím Hà, còn tiệm tạp hóa nhà cô bên kia cũng có vài thím thích nói đông nói tây chuyện là nhà người ta.
Trần Nhu muốn nói tai nghe tám hướng cũng không quá, trên cơ bản là hàng xóm xung quanh có chuyện gì trong nhà cô đều biết.
ví như năm ngoái có đôi vơ chồng nháo loạn một trận, nói nói người vợ ở đơn vị có tai tiếng với chủ nhiệm của mình, mấy loại chuyện này giấu không được.
Hàn Quốc Bân còn có thể nói gì? Chỉ có thể thành thật kể chuyện ra.
Nuôi thì không có, nhưng Lý Đại Nguyên không mỗi ngày lên tỉnh, không ít lần sẽ đi đến phố đèn đỏ trên đó tiêu khiển.
Cũng không phải ngày nào cũng đi, nhưng trên cơ bản là một tuần phải đi được ba bốn lần.
"Anh có đi hay không?" Trần Nhu nhìn anh chăm chú, hỏi.
"Không có, vợ à, anh tuyệt đối không đi đến đó, bước cũng chưa bước vào lần nào!" Hàn Quốc Bân lập tức giải thích.
Trần Nhu tin anh, nhưng vẫn phải cảnh cáo một chút, nói: "anh nếu như cảm thấy không thể sống chung được, thấy phiền chán thì có thể nói ra. Mấy đứa nhỏ đều đã lớn, em cũng sẽ không ngăn cản anh theo đuổi tình yêu hay tự do."
Hàn Quốc Bân mặt liền trầm xuống "Em nói cái øì đấy?"
Trần Nhu cũng chỉ nhìn lại anh.
Hàn Quốc Bân liền đem cô đẩy mạnh lên giường, nằm đè lên nói: "Anh thấy em càng lúc càng lớn mật, mấy lời này mà cũng dám nói?"
Trần Nhu đánh đẩy anh a, nói: "Tránh ra, nói chuyện cho tử te."
Hàn Quốc Bân đứng dậy thật, nhưng là đi ra chốt cửa phòng, sau đó quay lại thu thập Trần Nhu.
Xong việc Trần Nhu bị anh ôm vào trong ngực, nói: "Còn dám nói mấy lời khi nãy nữa hay không?"
"Chính anh phải tự biết chừng mực. Em ở nhà bán hàng không biết anh đi lên ấy làm gì, anh nói sao thì biết vậy thôi." Trân Nhu vẫn nói mấy lời này.
Hàn Quốc Bân cắn răng: "Nhiều năm như vậy còn không đủ cho em hiểu anh à?" Cứ một hai phải nói mấy lời nói khiến anh khó chịu?
"Em tất nhiên là tin anh rồi, nhưng là hiện giờ xã hội này là như thế, có tình cảm cả đời cũng có thể thay đổi. Anh xem như Lý Đại Nguyên đó, ban đầu không phải rất tốt sao? Hiện giờ cũng đã nhiêm thói xấu thành như vậy rồi." Trần Nhu nói.
Có câu nói rằng đàn ông có tiền liền đồi bại, phụ nữa đồi bại thì có tiền.
Nghe xem, còn không phải rất hợp với tình hình hiện giờ sao?
Ở bên ngoài kiếm được nhiều tiền liền bắt đầu tìm người phụ nữ khác.
Hàn Quốc Bân nói: "Anh không giống với anh ấy, anh có người vợ tri kỷ ôn nhu, không cần phải đi tìm ở bên ngoài."
"Từ Ngọc Mai cho dù có gì không tốt, anh ta cũng không nên chơi boi bên ngoài như vậy. Nếu muốn thì trước tiên cứ ly hôn với Từ Ngọc Mai đi đã, sau đó anh ta muốn như thế nào cũng là việc riêng của mình, còn hiện giờ làm như vậy chính là ngoại tình rồi, nháo lên thì trong nhà ngoài nhà đều mất mặt." Trần Nhu nói.
"Mặc kệ bọn họ đi, vợ à, chúng ta cứ mãi hạnh phúc là được." Hàn Quốc Bân ôm Trần Nhu thì thầm.
"Nam nhân chết tiệt, mới vừa rồi dùng sức như vậy." Trần Nhu đấm nhẹ anh một cái.
"Để anh xoa cho em." Hàn Quốc Bân cười thanh, liền với tay xoa eo cho vợ.
Hai người vẫn giống như người trẻ tuổi tình chàng ý thiếp, tình cảm vô cùng tốt đẹp. Nhưng lúc này trong nhà Lý Đại Nguyên thì lại đang ở bùng nổ đại chiến.
Từ Ngọc Mai trực tiếp bạo phát, lấy ngữ khí thập phần chắc chắn tố giác anh ta ở bên ngoài làm chuyện xằng bay còn luôn miệng nói đây là Trần Nhu nói cho chị ta.
Bạn cần đăng nhập để bình luận