Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 385: Tức Muốn Khóc

Chương 385: Tức Muốn KhócChương 385: Tức Muốn Khóc
Hào Hào dọn sang ở cùng Dao Dao, trên giường đất mỗi người một nửa, có vải mành ngăn cách. Mặc dù có thể ngủ nhưng mà Dao Dao rất không vui, tức muốn khóc luôn rồi.
Ở nhà không dám khóc, liền chạy đến bên này than phiền với Hàn Chanh: "Mẹ em thật là tự tìm phiền phức cho mình, cậu ba cùng mợ dọn đến thành phố, giúp họ thuê một căn nhà không phải là được rồi sao, thế nào muốn dọn đến nhà em ở, anh trai em học sửa xe ở xưởng sản xuất ô tô, ngày nào người cũng toàn mùi xăng, bẩn muốn chết, giường đất của em còn phải chia nửa với anh ấy."
Hàn Chanh nói: "Em nếu không thích, chuyển đến đây ở với chị cũng được."
"Đó là phòng của em, sao em phải chuyển đi, không chuyển!" Trương Dao Dao nói.
Hàn Chanh nghe vậy không nói gì nữa, dẫn cô bé đi xem TV, TV cứu vớt tâm trạng của Trương Dao Dao, lúc ra về tâm trạng của cô bé đã tốt hơn nhiều.
Trân Nhu cũng không bàn luận gì về việc này.
Bởi vì chẳng mấy chốc, Hàn Quốc Bân lại sắp đi công tác, vì vậy Trần Nhu cũng không có tâm trạng để ý tới bên kia.
Mấy hôm trước khi Hàn Quốc Bân đi công tác, mỗi ngày cô đều nấu đồ ăn ngon cho anh, lo anh đi công tác bận rộn không để ý ăn uống, vì vậy giúp anh bồi bổ trước.
Bổ đến nỗi người đàn ông này cả đêm đều không để cô ngủ yên, theo anh ấy nói chính là, trước tiên giao nộp thuế lượng thực rồi mới đi ra ngoài công tác.
Ngày 20 tháng 8, Hàn Quốc Bân và Lý Đại Nguyên cùng lên đường.
Hôm nay Tống Hiểu Ngọc đến cửa hàng tạp hoá, còn Hàn Quốc Lâm thì cùng chị anh ta đi bày bán hàng.
Quầy hàng của Hàn Quốc Lệ chuyên bán lạc, hạt mè, đậu nành.
Hai, ba năm gần đây, nguồn hàng hoá đồi dào, mấy đồ vật này không như lúc trước mỗi ngày đều có thể bán được rất nhiều, nhưng vẫn là có thể bán được.
Một ngày cũng có thể kiếm được hai, ba tệ, là thu nhập ổn định.
Thêm nữa có tiền lương chỗ chi dâu cùng với tiền lương của Trương Giang, cộng vào cũng có thu nhập khoảng 200 tệ một tháng.
Xem như là khoản thu nhập cao rồi.
Trần Nhu khuyên cô ấy mua một cửa hàng buôn bán cố định, nhưng mà cửa hàng cũng không phải muốn mua là mua được, quá đắt đây là lý do đầu tiên, thứ hai là Hàn Quốc Lệ cảm thấy bày quán như vậy cũng khá tốt, một đồng tiền đều không phải bỏ, vì vậy cũng chưa mua. Hàn Quốc Lâm đi theo chị gái anh ta đến đó để quan sát.
Tống Hiểu Ngọc không làm như vậy, khiến cô mở cửa hàng làm hộ cả thể còn có thể miễn cưỡng làm, nhưng bảo cô đi bày quán ven đường, cô không làm chuyện mất mặt như vậy được.
Khi cô ấy đến, Trần Nhu đang bận rộn bán hàng.
Hàn Chu, Hàn Chanh không phải đi học đều đến cửa hàng giúp đỡ.
Nhìn thấy Tống Hiểu Ngọc chào mình, Trần Nhu cũng chào lại: "Em dâu ba sao lại đến đây."
Cô em dâu này chính là tôn Tượng Phật, đặc biệt bây giờ còn đang thất nghiệp, sợ người khác khinh thường nên tính tính vô cùng âm trầm.
"Em đến xem một chút." Tống Hiểu Ngọc cười nói.
Trân Nhu nói: "Vậy em ngồi một chút, chị đang có việc bận."
Tống Hiểu Ngọc gật đầu rồi đến một bên ngồi.
Trân Nhu bận rộn bán hàng, hai anh em Hàn Chu cùng Hàn Chanh ở cửa hàng hỗ trợ đến 10 giờ, sau đó mới về nhà nấu cơm.
Lúc công việc buôn bán hết bận, mới cười cùng Tổng Hiểu Ngọc nói chuyện: "Việc buôn bán buổi sáng chính là như vậy, có nhiều lúc một mình chị đều lo không hết việc, còn phải gọi thím Hà sang đây hỗ trợ." Năm nay nhóc tư muốn đi học, lúc trước anh chị nhóc đi học, cô đều gọi thằng bé đến đây hỗ trợ.
Nhìn người nó nhỏ vậy nhưng làm việc vô cùng nhanh nhẹn.
Nhưng mà năm nay thằng bé đi học rồi, đến lúc đó phải gọi thím Hà đến đây phụ giúp.
"Việc làm ăn buôn bán của chị dâu khá tốt." Tống Hiểu Ngọc nói.
Cô đến đây được một lúc, liên tục thấy người ra người vào, đồ vật trong cửa hàng nhiều như vậy nhưng đã thấy vơi đi rất nhiều.
Trần Nhu nói: "Lãi ít đẩy mạnh tiêu thụ thôi."
Tống Hiểu Ngọc cười nói: "Em cùng Quốc Lâm cũng đến đây mấy ngày rồi, nhưng ở trong thành nhiều ngày như vậy mà vẫn chưa biết phải làm gì."
Trần Nhu nói: "Không phải nói muốn cùng em ba đi bán ngũ cốc sao."
"Bán ngũ cốc có thể kiếm bao nhiêu tiền." Tống Hiểu Ngọc nói.
Trần Nhu nói: "Cửa hàng của chị chính là thu mua những thứ này, mặc dù lãi ít nhưng mà vẫn có thể tích tiểu thành đại."
Bạn cần đăng nhập để bình luận