Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 386: Đợt Buôn Bán Lớn

Chương 386: Đợt Buôn Bán LớnChương 386: Đợt Buôn Bán Lớn
Rốt cuộc cũng là chị em dâu, Trần Nhu lắm miệng khuyên một câu, cô vẫn cảm thấy cuộc sống muốn thực tế một chút mới tốt.
Tống Hiểu Ngọc nói: "Một ngày có thể kiếm được bao nhiêu?”
"Cái này muốn xem việc làm ăn hôm đó của cửa hàng ra sao, lúc nhiều lúc ít." Trần Nhu nói.
Sao có thể nói cho cô ấy một ngày cô kiếm được bao nhiêu, thật biết đùa, đến Hàn Quốc Lệ cô cũng không nói đâu.
Tống Hiểu Ngọc nói: "Trong huyện có không ít nhà xưởng sắp phải đóng cửa đúng không, không biết phí nhận thầu ra sao?"
Trần Nhu nhìn cô ấy: ".. Cái này chị không rõ lắm, nhưng mà như thế nào cũng phải cần mấy nghìn tệ."
"Đắt vậy?" Tống Hiểu Ngọc giật mình.
"Chị nói vẫn là còn thiếu đấy." Trần Nhu nói, em dâu ba này của cô là tưởng nhận thầu nhà xưởng?
Tống Hiểu Ngọc nói: "Anh hai có ý tưởng nhận thâu nhà xưởng không?"
"Quốc Bân sao có khả năng điều hành một nhà xưởng chứ, không trong ngành không biết tình hình nghề đó, anh ấy lại chỉ là lái xe thuê." Trần Nhu nhìn cô ấy nói: "Với lại bộ phận vận chuyển của anh ấy chắc không làm lâu dài được, đến lúc đó thất nghiệp trong nhà sẽ thiếu một nguồn thu nhập."
"Cái gì?" Tống Hiểu Ngọc giật mình: "Bộ phận vận chuyển không phải vẫn đang hoạt động rất tốt sao?”
"Quốc Bân nói năm nay có thể sẽ chuyển đi, muốn chuyển đến tỉnh thành, có khả năng lần này đi công tác về sẽ bị cho nghỉ việc." Trần Nhu nói.
"Vậy anh hai sau này định làm gì?" Tống Hiểu Ngọc hỏi.
Cô cũng không ngờ tới bộ phận vận chuyển bên kia cũng muốn cho nghỉ việc.
"Không biết nữa, đợi anh ấy về rồi nói sau." Trần Nhu lắc đầu nói.
Nếu không làm được nữa cũng không phải vấn đề lớn gì, chẳng sợ không thể làm nhà buôn bán, nhưng mà kinh doanh cửa hàng này cũng không sợ ăn không no.
Trong nhà còn một cái cửa hàng chưa mở cửa buôn bán gì, đến lúc đó cũng có thể mở cửa hàng kia buôn bán.
Còn về việc nhận thầu nhà xưởng linh tinh gì đó, Trần Nhu không có dã tâm này, hiện giờ nguồn thu nhập của cả nhà rất ổn định, tiền tiết kiệm cũng không ít, cứ tiếp tục tích góp như vậy, đợi bước vào thập niên 90, đến lúc đó đi Bắc Kinh mua vài căn nhà thương phẩm để đấy, nửa đời còn lại không phải lo vấn đề dưỡng lão gì nữa rồi.
Tháng chín đến, bọn nhỏ trong nhà đều đi học hết cả rồi.
Trần Nhu cũng sẽ bắt đầu chuẩn bị một đợt buôn bán lớn.
Bởi vì từ tháng này trở đi, trong thôn sẽ chuẩn bị thu hoạch vụ thu. Mùa thu hoạch vụ thu sẽ có lương thực, trên cơ bản đều sẽ vận chuyển lên đây.
Ông Lừa mỗi ngày đều sẽ đánh hai lượt xe lên đây, buổi sáng là chở rau dưa, củ quả, gà, vịt, thịt, cá, trứng, những loại rau củ thịt thà đó. Còn chuyến buổi chiều sẽ là xe vận chuyển lương thực.
Bốn đứa con đều đã đi học rồi, cửa hàng của Trần Nhu tự nhiên chỉ có một mình cô bận bịu.
Cũng may còn có thím Hà, thím ấy xong việc bên tiệm bánh bao thì se nhanh chân tới tiệm tạp hóa bên này giúp đỡ cô, cũng còn xem như không có quá vất vả.
Bắt đầu vào trung tuần tháng chín, cửa hàng Trần Nhu liền tiến vào thời kỳ vô cùng bận rộn.
Lương thực mới sau khi được phơi khô thì bắt đầu được chuyển lên đây.
Hiện giờ thu sản giảm xuống, vật tư dưới nông thôn đặc biệt dư thừa. Ông Lừa giúp người ở nông thôn mua trước. Nhà ai nhiều nhà ai ít, tất cả mọi thứ đều nhớ rõ ràng, chờ Hàn Quốc Bân chạy xe bên ngoài trở về, đến lúc đó liền sẽ tính tiền cho các nhà. Giá mua bán cũng không he thấp, người trong thôn đều cô cùng yên tâm.
Hàn Quốc Lâm về quê, bởi vì ông Hàn vẫn còn trồng trọt, lại còn không ít loại, cho nên anh ta phải về giúp đỡ thu hoạch lương thực.
Tống Hiểu Ngọc thì không muốn về, chỉ là nghĩ đến sau khi thu hoạch lương thực, hai ông bà sẽ cho nhà cô ta không ít mang lên đây, vì thế đành trở về cùng chồng nấu cơm.
Còn hai anh em Hàn Tư cùng Hàn Bác thì ở lại, hai đứa vẫn còn phải đi học.
Tuy vậy hai đứa bé rõ ràng rất thích TV, mỗi ngày tan học liền chạy tới bên này xem ké.
Trần Nhu hôm nay bận bịu đến tận 7 giờ mới về đến nhà. Hiện giờ mặc kệ là cơm trưa hay là cơm chiều, đều là do bọn nhỏ tan học về nhà nấu, sau đó mang qua cho cô.
Bận quá thật sự không rảnh lo liệu, cũng may bọn nhỏ đều đã lớn rồi, cũng đã giúp được nhiều việc rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận