Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 387: Học Bổng

Chương 387: Học BổngChương 387: Học Bổng
Trần Nhu vừa về nhà đã nhìn thấy một đám trẻ con trong phòng.
"Thím hai." Hàn Tư Hàn Bác hai đứa đồng thanh chào.
"Ừ, mấy đứa đã ăn cơm chưa?" Trần Nhu hỏi.
"Bọn cháu ăn ở nhà cô ba rồi ạ." Hàn Tư gật đầu nói.
"Bài tập đã làm xong chưa?" Trần Nhu lại hỏi.
"Dạ, xong hết rồi ạ." Hàn Tư vội vàng nói.
Em trai thằng bé cũng nhanh chóng gật đầu.
Trần Nhu cũng không hỏi nữa, Hàn Hàng nói: "Trong phòng bếp còn nước ấm, mẹ mau đi tắm rửa trước đi."
Trần Nhu đúng là muốn đi tắm, liền nhanh chóng đi múc nước, xách theo đi vào phòng tắm.
Phòng tắm sau nhà là dùng gạch thạch xây thành, không lớn, nhưng để tắm rửa thôi thì cũng đủ dùng. Mùa đông thì không cần phải nói, tất nhiên sẽ đi nhà tắm công cộng, chỗ kia ấm áp mới thích hợp tắm rửa.
Tắm xong Trần Nhu liền về phòng tính sổ sách, chờ lúc cô đá tính toán xong xuôi, ra ngoài bọn nhỏ vẫn còn đang xem TV.
"Bây giờ đã muộn rồi, mấy đứa mau về nhà ngủ đi, ngày mai lại đến." Trần Nhu nói.
"vây ngày mai con lại tới." Dao Dao nói.
Hai anh em Hàn Tư, Hàn Bác thì vẫn còn muốn ở lại xem, toàn những chương trình đẹp mắt. Nhưng mà quả thực trời đã tối rồi, hai đứa bé cũng chỉ còn cách đi theo Dao Dao về nhà.
Trẻ con chỗ xem TV tập trung cũng ai về nhà nấy.
Trần Nhu tắt TV nhìn về phía hai chị em Hàn Tranh và Hàn Khải Phàm, còn anh cả va anh hai thì không có ở đây, vẫn đang trong phòng học bài.
Học kỳ mới đã bắt đầu rồi, hai anh em cũng rất phấn đấu.
Đặc biệt là Hàn Chu, thằng bé cũng muốn được nhận học bổng. Anh hai nó mỗi học kỳ đều nhận được học bổng, cho nên tiên riêng đặc biệt phong phú. Tiền học bổng mẹ chúng chỉ thu một nửa hiếu kính, nửa còn lại đều sẽ cho bọn chúng tự mình giữ.
Cho nên thằng bé không chểnh mảng học hành chút nào.
Hàn Hàng càng không cần phải nói, càng học lên cao, kiến thức càng ngày càng nhiều, khó khăn cũng nhiều hơn gấp bội.
Hơn nữa năm nay trường học may đứa có quy định, hai kỳ thi giữa kỳ và cuối kỳ, còn một lần của giáo viên kiểm tra, học kỳ nào các học sinh được đứng trong top 10 hai lần thi sẽ được nhận học bổng.
Mà qua được kiểm tra của giáo viên gianh được mười hạng đầu, học bổng có được nhiều gấp bội.
Đây có lẽ cũng là một cách để tăng động lực cho học sinh.
Hai chị em Hàn Chanh và Hàn tứ mới học tiểu học không có áp lực lớn như vậy, tuy vậy Hàn Tranh vẫn cầm sách tiếng Anh lên xem, còn Hàn tứ thì không muốn đọc gì hết.
Trần Nhu nói: "Có còn muốn mua lừa con nữa hay không?"
Hàn tứ vì lừa con của mình, chỉ có thể căng da đầu lên học bài.
Đây là đứa mà mông ngồi hai phút liền giống như bị kim đâm, tính tình không bao giờ chịu ngồi yên, không câu nệ sao được?
Đến khoảng 9 giờ rưỡi, Trần Nhu pha cho mỗi người một ly sữa bột, sau đó nhắc mấy đứa đi ngủ sớm.
Sáng sớm hôm sau, Trần Nhu đã đi tới tiệm bánh bao. Hàn Hàng và Hàn Chu hai đứa đã dậy trước, ngâm nga đọc diễn cảm tiếng Anh, mặc kệ là nắng hay mưa Hàn Hàng đều không bỏ bê buổi nào, bởi vì có thằng bé làm gương, Hàn Chu cũng theo đó mà học.
6 giờ rưỡi, Hàn Chu đến tiệm bánh bao lấy bánh bao về nhà ăn sáng, Hàn Hàng thì đem sữa bỏ được đưa tới buổi sáng hâm nóng lại. An bánh bao uống sữa bò, sau đó bốn anh em liền đeo cặp sách lên đi học.
Trong nhà chỉ cần khoá cửa kỹ là được, mặt khác không cần lo lắng, ba con chó lớn trong nhà cũng không phải là phí công nuôi dưỡng.
Trần Nhu quá bận bịu, mỗi ngày đều không lúc nào rảnh rỗi.
Đến tháng mười, đại bộ phận lương thực dưới quê đều đã được chuyển lên đây. Bà Trần cũng đã có thời gian rảnh, vì thế hôm nay liền lên chơi với con cháu.
Còn xách theo lên đây hơn nửa lu đầu đậu phộng.
Đây là thành quả mà xưởng ép dầu của Trần tam ca dưới quê làm ra, đặc biệt thơm.
Trần Nhu cười nói: "Xưởng ép dầu của anh ba ép cũng không đủ cho mẹ mang lên đây cho con rồi."
"Cái xưởng nhỏ của nó cũng là nhờ Quốc Bân mang cho phương pháp ép đầu từ phương trở về mới xây dựng nên, xách một ít dầu đậu phộng lên đây cho con thì nó có ý kiến gì chứ." Bà Trần không thèm để ý nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận