Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 391: Vấn Đề Khó

Chương 391: Vấn Đề KhóChương 391: Vấn Đề Khó
"Năm nay vẫn còn hai tháng nữa." Trần tứ tỷ giải thích.
"Đợi xem anh rể có tìm được cửa hàng hay không đã. Nếu như tìm được rồi, công cụ cũng đầy đủ hết thì có thể trực tiếp làm, không cần cố ky nhiều như vậy." Trần Nhu nói.
Chị gái cô lần đầu làm ăn buôn bán, đương nhiên là sẽ thấp thỏm. Năm đó cô biết rõ vào huyện làm ăn cũng không quá khó làm, cho dù chưa từng làm qua cũng không quá lo lắng, sau khi dọn vào huyện cũng lập tức đi bày quán.
Bởi vì có Trần tứ tỷ lại đây hỗ trợ, bà Trần liền không đến nữa. Ở nhà giúp Trần Nhu giặt chăn màn áo sống mùa đông, còn có trong ngoài cũng đều được bà dọn dẹp sạch bóng.
Có bà ở nhà, mấy đứa Hàn Hàng đi học về là được ăn cơm ngay. Có ba ngoại ở đây, chuyện gì cũng không cần đến tay chúng.
Cửa hàng không quá khó tìm, sau hai ngày An Đại Bang đã tìm được mấy nơi đồng ý cho thuê, anh xem qua trước sau đó mới dẫn vợ đi qua nhìn xem.
Trần tứ tỷ từ chỗ Trân Nhu nghe được rất nhiều kinh nghiệm. Cửa hàng có nằm trên đoạn đoạn đường tốt hay không, còn có hoàn cảnh xung quanh quán, nhân phẩm của chủ nhà như thế nào, tất cả đều phải hỏi thăm thật kỹ.
Cũng rất nhanh đã thuê được một cửa hàng mặt tiền không tồi, thuê được cửa hàng rồi, đương nhiên là phải tính đến chuyện tìm phòng ở.
Nhà cửa Trần Nhu bên này thì phòng ốc rộng rãi, ở tạm bên đây mười ngày nửa tháng không thành vấn đề, nhưng nếu chờ Hàn Quốc Bân chạy xe về nhà thì không đủ chỗ nữa, cũng không có tiện.
Cho nên Trần Nhu cũng không giữ hai vợ chồng nữa, đi ra ngoài thuê nhà ở đúng là càng thích hợp hơn.
Lúc Trần tứ tỷ và An Đại Bang đi tìm phòng để thuê, hai vợ chồng Hàn Quốc Lâm cùng Tống Hiểu Ngọc cũng đã từ quê trở lại.
Xe lừa của ông Lừa không rảnh, hai người liền mướn xe lừa thôn bên cạnh, con mang lên theo không ít lương thực.
Hàn đại tẩu vào hôm sau khi hai hai vợ chồng bọn họ lên huyện thì cũng lên theo, còn mang theo cho Trần Nhu không ít nấm của nhà, không lấy tiền, chuyên môn mang riêng cho Trần Nhu cất trong nhà ăn.
Sau đó liền oán giận cùng Trần Nhu: "Hai vợ chồng già đúng là sợ bốn người nhà bọn họ bị đói mà, lương thực trong nhà dọn hơn một nửa cho bọn họ mang lên!"
Trân Nhu nói: "Hai ông bà tự cho tự vui là được."
"Sao lại là chuyện của riêng hai vợ chồng được, tôi đây đã dốc hết tâm can chính là muốn được đối xử tốt hơn một chút. Nhưng hiện giờ gia đình nhà chú ba vỗ mông trực tiếp dọn vào huyện, sau này nếu hai ông bà có lỡ may xảy ra chuyện øì, vậy còn không phải đều đến tay chúng tôi đi hầu hạ sao?" Hàn đại tẩu nói.
Đây đúng là một vấn đề khó.
Hiện giờ Hàn Quốc Lâm và Tống Hiểu Ngọc dẫn theo hai đứa con trai lên huyện, ở lại trong thôn chỉ còn mỗi hai vợ chồng Hàn đại ca Hàn đại tẩu.
Nếu như thật sự có sự tình gì, thì có thể trông cậy gì vào việc hai người nhà bọn họ từ trên huyện về trong thôn chăm sóc chứ?
Trần Nhu cảm thấy khả năng không lớn.
Cuối cùng còn không phải sẽ đến tay đại phòng sao? Rốt cuộc thì con trai cháu trai địa phòng vẫn còn ở trong thôn.
Trân Nhu đánh giá đây cũng là nguyên nhân hai vơ chồng Hàn Quốc Lâm và Tống Hiểu Ngọc không có gì sợ hãi như vậy.
"Tôi xem như đã nhìn ra, hai vợ chồng chú ba chính là muốn cho chúng tôi phải ở trong thôn. Nhưng tôi ở trong thôn đúng không sai, nhưng bọn họ cũng đừng hy vọng tôi có thể đi qua hầu hạ. Từ sau khi được gả đến đây, tôi chưa bao giờ được nhận qua bất kỳ đãi ngộ tốt nào. Tống Hiểu Ngọc sinh hai đứa con, trứng gà thịt heo không bao giờ thiếu, người mẹ chồng kia còn tự mình hầu hạ, tôi đúng là không bằng được một cọng lông chân của cô ta. Sau này Tống Hiểu Ngọc trộm lười không đi hầu hạ mà đẩy qua cho tôi, hừ, không có cửa đâu!" Hàn đại tẩu tức giận xổ ra một tràng.
"Được rồi được rồi, đã quyết rồi thì cứ thế đi, đừng tức giận hại thân mình. Người trong thôn cũng không lạ gì tình cảnh nhà ta mà." Trần Nhu nói.
"Thím không ở trong thôn không biết đâu, chờ thật sự đến lúc đó, thím đoán xem người trong thôn sẽ nói như thế nào? Tất nhiên sẽ nói là người đã già như vậy rồi, không còn sống được bao lâu nữa, người trẻ tuổi cũng đừng so đo làm gì, nên cẩn thận chăm sóc mới đúng!" Hàn đại tẩu nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận