Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 392: Thiết Đản Kết Hôn

Chương 392: Thiết Đản Kết HônChương 392: Thiết Đản Kết Hôn
Trần Nhu cũng không ngoài ý muốn, đến lúc đó trong thôn nhất định sẽ có không ít người không ở trong hoàn cảnh của người ta nhưng lại thích xen miệng vào nói như vậy.
"Ngày hôm qua bọn họ chở nhiều lương thực như vậy vào huyện, cùng ngày tôi đã đi qua nhà hai ông bà nói chuyện luôn, về sau già rồi thì đừng trông mong gì ở nhà tôi. Nếu không gọi nhà chú ba trở về hầu hạ, già rôi không động đậy nổi, một miếng cơm tôi cũng không đến đút!" Hàn đại tẩu nói.
Cơn giận của chị ấy thật sự rất lớn, trong mắt hai vợ chồng già kia chỉ có nha chú ba là quý giá, là con ruột, hai nhà khác thì đều là bùn nhão thôi!
"Em muốn làm cho Thiết Đản một cái tủ, ngày mai là làm xong rồi. CHị ở đây một buổi tối đi, ngủ cùng chị gái em với Tranh Tử, ngày mai rồi về. Em sẽ thuê xe lừa của ông Lừa chở về thôn." Trần Nhu đổi đề tài, nói.
Cháu trai lớn Thiết Đản muốn kết hôn, Trần Nhu liền tặng cho hai vợ chồng son một cái tủ mới, tâm ý là đủ rồi, hơn nữa cũng thực dụng.
Hàn đại tẩu cũng không đề cập tới chuyện bực bội kia nữa, cười nói: "làm gì dùng đến, ngăn tủ kia không tiện rồi."
Từ mấy năm trước chị đã thuê người làm một cái, dùng đều là vật liệu go tốt nhất, hiện giờ vẫn còn như mới, tay nghề cũng không thể chê.
"CHỈ là không biết đến lúc đó Quốc Bân có kịp trở ve hay khôn, nếu như không kịp thì chị dâu cũng đừng trách móc." Trần Nhu nói.
Có gì mà trách, vợ chồng chú thím bận rộn, đến lúc đó cho Hàn Hàng trở về là được rồi." Hàn đại tẩu không thèm để ý nói.
"Sao em lại nghe nói, chị đăng ký xin cho Thiết Đản một mảnh đất sao?" Trần Nhu nói.
"Không chỉ đăng ký cho Thiết Đản, Lư Đản cũng đăng ký luôn." Hàn đại tẩu nói: "Hiện giờ hai đứa nó còn trẻ, có thể ở trong nhà được, đến lúc có con tôi cùng có thể trông nom giúp cho. Nhưng chờ đến khi con cái lớn thì cho chia nhà hết, tự mình xây cả nhà ở, mọi người đều nhẹ nhàng thoải mái."
Không thể không nói, ở điểm này Hàn đại tẩu là thực sự rất thông suốt.
Trần Nhu cười nói: "Vợ Thiết Đản cũng là người có phúc khí mới gả đến đây làm con dâu của chị."
Tuy rằng tật xấu trên người cũng không ít, nhưng chị dâu cô cũng chỉ là người miệng xấu nhưng tâm không ác.
"Tôi cũng không trông cậy gì cả, chỉ cần đừng tới chọc tức tôi là được." Hàn đại tẩu cười nói.
Hàn đại tẩu liền ở lại ngủ một buổi tối, ngày hôm sau thì về quê luôn. cái tủ kia cũng đã được chuyển đến đây, là một cái tủ rất lớn. "Quá hoang phí, quá hoang phí rồi." Hàn đại tau nhìn thì thích không chịu được, liên tục nói.
"Thiết Đản là cháu trai cả nhà ta, thằng bé muốn kết hôn, tiêu một chút là đáng." Trần Nhu cười nói.
Lại gửi cho Bảo Châu còn ở nhà bận học không rảnh đến đây với mẹ một bịch kẹo sữa, lúc này mới tiễn chị dâu đi về.
Hàn Tranh buổi sáng phải đi học nên chỉ kịp gửi lời nhờ bác dâu cả chuyển cho chị Bảo Châu, chờ đến kỳ nghỉ đông thì lê nhà chơi với con bé, lên đây xem TV.
Hàn đại tẩu đều cười đồng ý.
Hôn sự của Thiết Đản được làm vào trung tuần tháng mười.
Thiết Đản kết hôn thời gian thật sự hơi gấp, năm nay thẳng bé mới vừa vặn hai mươi.
Hàn Quốc Bân không kịp trở về, Trần Nhu cũng bạ rộn việc làm ăn, nên bảo anh cả Hàn Hàng xin nghỉ nửa ngày về chơi.
Hai vợ chồng Trần tứ tỷ cùng An Đại Bang cũng đã dọn ra, sau hôm Hàn đại tẩu lên đây một ngày là hai người họ đã dọn ra rồi.
Công cụ nhà bếp đều chuẩn bị đầy đủ hết, hai vợ chồng bèn bắt tay vào làm chuyện buôn bán đầu tiên trong đời. Cũng nghe lời Trần Nhu khuyên, trực tiếp bán bánh bao. Nếu như bánh bao không bán được thì lại làm sủi cảo cũng không muộn. Không có chiếu theo kế hoạch ban đầu chờ đến sang năm, năm nay liền bắt đầu luôn.
Khoảng cách tiệm bánh bao bên này đến quán Trần Nhu đúng là không gần, đạp xe đạp qua cũng tốn mất hai mươi phút.
Trần Nhu nói với chị mình đây là tránh đến mức nào chứ?
Cách tạn một con phố luôn rồi.
Rốt cuộc chuyện làm ăn buôn bán này còn cần dựa vào bản lĩnh của riêng mình. Vẫn là câu nói kia, chị gái cô không mở thì cũng có người khác mở thôi.
Chẳng qua bà Trần vẫn nói cách xa một mới tốt, người khác mở là chuyện của người khác, việc làm ăn nhà mình vẫn nên cách tránh xa một chút mới yên bình.
Trần tứ tỷ phụ họa nói đúng là đạo lý này.
Trân Nhu cũng liền không nói thêm gì nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận