Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 393: Đầu Tư

Chương 393: Đầu TưChương 393: Đầu Tư
Năm nay Hàn Quốc Bân trở về tương đối muộn, mãi cho đến hạ tuần tháng mười, tuyết cũng sắp rơi đến nơi rồi anh mới về nhà.
Lúc về đến huyện cũng đã hơi muộn rồi.
Chiếu theo ý của Lý Đại Nguyên, trước tiên ở lại trên tỉnh qua đêm, anh ta lại dự định đi đến phố đèn đỏ kia bao một đêm thư thái một hôm rồi mới về.
Nhưng mà Hàn Quốc Bân làm sao yên tâm được. Trên xe còn có hàng hóa, cho nên trực tiếp đi về huyện.
Trước để Lý Đại Nguyên xuống xe về nhà, anh cũng không có thời gian đi đến bộ vận chuyển, trước tiên lái xe đi xuống nông thôn.
Trần tam ca nhờ cậy anh mua giúp hai máy ép dầu, chẳng qua lần này Hàn Quốc Bân lấy giúp anh ấy tận bốn máy trở về.
Trần tam ca hơn phân nửa đêm ngủ dậy thấy có nhiều máy ép dầu như vậy thì ngây ngẩn cả người, còn tưởng mình chưa tỉnh ngủ: "Sao mua nhiều máy ép như vậy?"
"Công việc của bộ vận chuyển về sau muốn dọn lên trên tỉnh, em không có ý định muốn đi cùng. Mà sau này không làm nữa, muốn mua được máy móc sẽ không dễ dàng như bây giờ, nên quyết định mua thêm hai máy trở về, em biết anh dùng được mà." Hàn Quốc Bân nói.
Trần tam ca cười ha ha một tiếng, nói: "Tôi đúng là dùng được, không nhờ cậu mua giúp là vì sợ cậu lo lắng không mua được về, vì thế mới không mở miệng."
Hàn Quốc Bân liền xuống xe giúp anh dọn máy vào nhà, sau đó còn bê xuống thêm một cái quạt điện, nói: "Đây là mua cho cha mẹ, anh để cha mẹ cất đi để mùa hè sang năm dùng."
"Được được." Trần tam ca gật đầu, nói: "Tiền đợi tôi lên huyện chúng ta lại tính với nhau."
Hàn Quốc Bân không nói gì, trên xe còn một cái quạt điện nữa, nhưng anh cũng không lái xe về thôn mà quay lại huyện luôn.
Xách theo quạt vê nhà, nhờ ngày mai nhờ ông Lừa mang về là được.
Hơn nửa đêm anh mới về, Trân Nhu dậy mở cửa cho anh.
Bà Trần ở phòng cách vách cũng tỉnh, Trần Nhu liền bảo bà mau quay về phòng ngủ lại đi.
"Quốc Bân có đói bụng không?" bà Trần hỏi.
"trước khi về anh ấy đã ăn qua rồi, mẹ mau đi ngủ đi, thời gian đã không còn sớm rồi." Hàn Quốc Bân cười nói.
Bà Trần lúc này mới gật đầu, quay lại vào nhà trước. Trần Nhu cũng đi theo Hàn Quốc Bân về phòng. Chị gái và anh rể cô đã dọn ra rồi, bọn nhỏ cũng từng người trở về phòng ngủ, Trần Nhu một mình ở một phòng.
Tuy rằng không đói bụng, nhưng Trần Nhu vẫn pha cho anh một cốc sữa mạch nha cho ấm bụng.
"Sao anh còn cầm theo quạt điện?" Trần Nhu hỏi.
"Anh vừa từ dưới quên lên, mua giúp anh ba bốn cái máy ép dầu, cũng để lại cho cha mẹ một cái quạt điện." Hàn Quốc Bân nói.
Trần Nhu nghe xong thì lạp tức hiểu rõ ý tứ cua anh "Vậy cái quạt này là để đưa cho cha mẹ chồng đúng không?”
Trong nhà cô đã không thiếu, ba phòng có ba cái, không cân dùng đến. còn thừa ra một cái nay nhất định là để đưa qua cho hai ông bà rồi.
"Có thể không?" Hàn Quốc Bân nhìn vợ hỏi.
Trần Nhu trừng mắt nhìn anh một cái: "Đưa thì cứ đưa thôi, em còn có thể ngăn anh được chắc."
Tự mình cô thì tất nhiên cô sẽ không đưa, tuy vậy Hàn Quốc Bân là con trai của hai người, đây là sự thật không thể chối bỏ. vì vậy anh muốn đưa gì qua đó cô sẽ không ngăn cản, tiền đề là không được quá mức.
Từ sau khi đưa đài casstte kia cho tới bây giờ mới lại đưa thêm một cái quạt điện, cũng không có øì để nói. Trần Nhu còn không đến mức bá đạo như vậy.
"Vợ à, em thật tốt." Hàn Quốc Bân liền ôm cô vào lòng.
"Em đun nước cho anh đi tắm, đã bao nhiêu ngày không được tắm rửa rồi?" Trần Nhu vỗ vỗ người nah, nói.
"Không tắm, ngày mai anh đến nhà tắm tắm sau." Hàn Quốc Bân nói, nói xong thì đưa túi của anh đến, trong túi xách này chính là ví anh đựng tiền.
Trong ví toàn là tiền, hơn 5000 đồng tiền, thành một xấp dầy cộp.
Trần Nhu biết lần này anh về muộn như vậy, khẳng định là kiếm được lời nhiều. con số này cũng không khiến cô quá ngoài ý muốn.
"Số tiền còn lại anh đều đổi thành một túi đồng hồ này." Hàn Quốc Bân đem cái túi còn lại xách lại đây, nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận