Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 395: Vô Cùng Vui Mừng

Chương 395: Vô Cùng Vui MừngChương 395: Vô Cùng Vui Mừng
Muối đi lên trên tỉnh, đến lúc đó còn muốn một chiếc xe mới, chiếc này rốt cuộc đã hơi cũ một chút rồi.
Nhưng tuy rằng đã cũ, nhưng phần cứng quan trọng tất cả đều còn tốt, Hàn Quốc Bân đã lái biết bao nhiêu năm? Anh còn có thể không biết chức năng của chiếc xe này sao!
"Tôi về nhà tìm vợ lấy tiền, lại về quê mượn thêm môt chút!" Hàn Quốc Bân lập tức nói.
"Đi đi." Lãnh đạo xua xua tay.
Hàn Quốc Bân trực tiếp lái xe đến quán tìm vợ.
Trần Nhu nghe anh nói bộ vận chuyển thế nhưng còn bán xe, bèn nói: "Vậy thì mua, nhà ta vừa vặn cũng đang cần."
"Vợ à, anh cũng đã nói với lãnh đạo là muốn mua, tuy vậy vẫn còn chưa đủ tiền." Hàn Quốc Bân nói, lại thấp giọng nói ra một con số.
"Bao giờ thì cần?" Trần Nhu cũng liền hỏi.
"Anh nói lại là sẽ đi mượn chút tiền trước, mấy ngày nay thời gian nào cũng được." Hàn Quốc Bân nói.
Trần Nhu biết thì không nóng nảy, tiếp tục chuyện làm ăn buôn bán, Hàn Quốc Bân cũng đến giúp đỡ cô.
Ở bên ngoài tiếp đón xong khách hàng, thím Hà liền tiến vào hỏi Hàn Quốc Ban chuyện ở bộ vận chuyển bên, từ lâu bà cũng đã nghe qua cháu ngoại trai nói vài lời.
"Cháu không đi theo lên tỉnh, Đại Nguyên thì muốn đi. Còn Chu Xuyên thì cháu chưa hỏi đến." Hàn Quốc Bân nói.
"Đang làm việc ổn định, sao lại phải dọn lên tỉnh chứ." Thím Hà nói.
"Trên tỉnh phát triển hơn, so với lên trên ấy đúng là càng dễ để phát triển hơn." Hàn Quốc Bân ăn ngay nói thật.
Thím Hà thắc mắc: "Vậy về sau đã tính toán làm øì chưa?"
"Về sau chỉ có thể ăn cơm của vợ cháu thôi." Hàn Quốc Bân cười nói.
Thím Hà liền cười, nói: "cậu thì ăn cơm mềm gì chứ, chẳng qua không làm ở bộ vận chuyển bên kia nữa thì có thể về đây trông tiệm tạp hóa. Buổi sáng liền có không ít khách nhân, mở cửa hàng sớm hơn một chút, cũng có thể bán được thêm không ít đồ đạc."
Tuy rằng ông Lừa vẫn đưa vật tư đến đây mỗi ngày, nhưng mà mấy loại trứng gà trứng vịt còn có lương thực của đợt thu hoạch vụ thu này cửa hàng đều có trữ hàng.
Buổi sáng mở cửa hàng sớm hơn cũng có thể bán thêm được không ít thứ.
Hàn Quốc Bân gật đầu, đến buổi trưa Trần Nhu mới đẩy anh về nhà ăn cơm. Hàn Quốc Bân ăn xong thì mang cơm tới cho cô, sau đó đạp xe đạp mang theo quần áo đến nhà tắm công cộng tắm rửa,
Nhà tắm công cộng ở đây khó có thể do được với nhà tắm trên tỉnh, không được quá lớn, nhưng cũng là nơi tắm rửa thuận tiện.
Lúc Hàn Quốc Bân đến đây, Lý Đại Nguyên cũng đang ở bên trong, nhìn thấy anh liền cười: "Sao lại trùng hợp như vậy."
Hàn Quốc Bân cũng cười, nói: "Vừa vặn thiếu người chà lưng giúp."
Hai người liền cùng nhau đi tắm rồi trò chuyện.
"vừa rồi tôi qua đơn vị, thấy lãnh đạo nói qua cậu muốn mua lại xe vận tải sao?" Lý Đại Nguyên nói.
"Đúng vậy, cửa hàng trong nhà cần có một chiếc, mà mấy chiếc xe bên ngoài tôi cũng không dễ mua được." Hàn Quốc Bân nói.
Xe dùng của bộ vẫn chuyển có chút giống xe quân dụng, là xe cải trang, dùng rất tốt.
Lý Đại Nguyên nhìn nhìn xung quanh thời gian này người đến đây tắm rửa không nhiều lắm, chỉ có đôi ba tốp, anh ta thấp giọng nói: "Muốn một ngàn đồng tiền, đây đúng là không ít."
"Lần xuống phương nam tôi cũng đã hỏi qua rồi, một chiếc hơn hai vạn." Hàn Quốc Bân nói.
"Vậy cũng hợp lý." Lý Đại Nguyên nói, bọn họ thường xuyên đi đến phương nam, cũng đã hỏi qua xưởng xe vận tải ở đó.
Lần này mua xe quả thực khiến mọi nhà đều chúc mừng cho bọn họ.
Cùng ngày hôm đó Trần Nhu liền hầm một nồi thịt dê và thịt kho tàu để chúc mừng. .
Lão tứ còn ngồi đó hỏi: "Cha, cái xe này về sau chính là của nhà chúng ta sao?"
Hàn tứ đã hỏi đi hỏi lại mấy lần nhưng Hàn Quốc Bân vẫn rất kiên nhẫn trả lời con: "Đúng vậy, xe đó chính là của nhà mình."
Hàn lão tứ vui mừng vô cùng, mở cửa xe rồi tự bò lên trên, ngòi ở vị trí điều khiển xe vận tải, tay cầm tay lái, cảm thấy chính mình uy phong giống hệt như một vị đại tướng quân chiến thắng trở về.
Xe vận tải lớn hiện giờ là của nhà mình, không chỉ có Hàn lão tứ vui mừng, còn có mấy anh em Hàn Hàng, Hàn Chanh và Hàn Chu cũng vui y như thế.
Hàn Tư, Hàn Bác và cả Dao Dao tới đây xem tỉ vi cũng mới được nghe nói ve chuyện này, đều tỏ ra vô cùng kinh ngạc.
Cũng đi ra ngoài sờ sờ cái hộp sắt lớn này, sau khi xem tỉ vi xong trở về liền kể chuyện này với cha mẹ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận