Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 396: Cần Phải Thực Tế

Chương 396: Cần Phải Thực TếChương 396: Cần Phải Thực Tế
Trương Giang và Hàn Quốc Lệ nghe Dao Dao nói, hai vợ chồng không thèm để ý lúc này đã sắp chín giờ, liền trực tiếp mặc quần áo rồi ra khỏi nhà.
"Chị, anh rể, chờ em với." Hàn Quốc Lâm hô lên.
Mới vừa rồi, hắn và Tống Hiểu Ngọc cũng đi ra tới, đương nhiên cũng được nghe từ miệng hai anh em Hàn Tư nói chuyện nhà bác hai mua xe.
Vì thế người lớn của hai nhà đề tới đây, Trương Hào Hào cũng đi theo tới.
Hiện giờ hắn đang học sửa xe, nói là xưởng sửa xe nhưng thật ra chỉ là một vị sư phụ già nghỉ hưu sau đó đi ra ngoài mở cửa hàng.
Mà đi học việc thì khẳng định những việc bẩn việc nặng hắn đều phải làm hết, đã thế còn không có tiền lương.
Tới nhà hai người kia xem, xe vận tải lớn vẫn đang đỗ ở trong sân.
Hàn Quốc Bân nghe được tiếng gọi thì đi ra mở cửa, thấy bọn họ tới cũng không cảm thấy ngoài ý muốn tí nào.
"Anh hai, cái xe này hiện tại thật sự là của anh hả?" Hàn Quốc Lâm nhìn xe vận tải lớn hỏi.
"Ừ." Hàn Quốc Bân gật đầu.
Hàn Quốc Bân tiếp đón bọn họ vào nhà chính ngồi: "Mượn đông mượn tây mới được ngàn đồng tiên để mua về đó."
"Ngàn đồng tiền?!" Tất cả mọi người của hai nhà đều kinh ngạc hít sâu một hơi.
Ngàn đồng tiền lúc này chính là con số mà vạn đồng thời sau cũng không so sánh được, là danh xứng với thực giá trên trời.
"Anh hai, anh mua cái xe đắt như vậy làm gì chứ? Trong nhà cũng đâu có cần dùng đến đâu?" Hàn Quốc Lệ vội nói.
Cho dù cô biết anh chị hai mấy năm gần đây kiếm cũng khá nhiều tiền nhưng mà đổ cả ngàn đồng tiền ra ngoài, của cải trong nhà chắc chắn là đã bị đào rỗng.
"Bộ vận chuyển muốn dọn đi tỉnh thành khác, anh không định đi theo, về sau cũng không đi cùng đoàn xe nữa nên tính toán tự kiếm việc gì làm, cần một chiếc xe." Hàn Quốc Bân nói.
Mẹ Trần đã đi ngủ, trời có sập bà vẫn ngủ được.
Trần Nhu thì bưng nước lại đây, rót cho mỗi người một ly.
Tống Hiểu Ngọc hỏi: "Anh hai, vậy anh tính toán sau này làm việc gì? Anh xem có hứng thú nhận thầu nhà xưởng hay không? Em thấy bọn họ kiếm được rất nhiều tiền."
Hàn Quốc Bân còn chưa rời mắt khỏi vợ mình đã nghe dã tâm của em dâu, nhìn thẳng vào mắt cô, hỏi: "Nhận thầu nhà xưởng, cô có tiền không?" Tống Hiểu Ngọc nói: "Em có một chút."
"Một chút thì không đủ, muốn nhận thầu nhà xưởng ít nhất cô phải cầm ba vạn đồng tiền tới lót nên." Hàn Quốc Bân trực tiếp đánh nát mộng phát tài của cô ta.
"Ba.. ba vạn đồng tiền?!" Hàn Quốc Lâm trợn mắt há hốc mồm.
"Em nghe chị dâu nói không phải là chỉ cần mấy ngàn đồng thôi sao?" Tống Hiểu Ngọc không khỏi hỏi.
Dù là mấy ngàn đồng Tống Hiểu Ngọc đã cảm thấy quá nhiều nhưng mà còn cần tới mấy vạn khối? Cô sợ là có đem gốc gác ông bà đào ra cũng không đủ.
"Chị nói tối giản nhất thôi, chứ chị có biết nhận thầu nhà xưởng hết bao nhiêu tiền đâu." Trần Nhu nói.
"Tôi có người bạn có ý định làm phương diện này, nhưng cần tận mấy vạn khối, mà này chỉ là phí nhận thầu thôi, sau còn phải nhập thêm vật liệu, không có tới năm vạn đồng tiền thì không cần nghĩ mở nhà xưởng." Hàn Quốc Bân giải thích.
Trong lòng anh âm thầm lắc đầu, khẩu vị của hai vợ chồng chú ba cũng lớn quá mức, cho dù là anh thì trước mắt cũng không có tâm tư về phương diện này.
Tiên vốn bỏ ra quá lớn, vừa không lấy ra được mà cũng không có ý định làm về mảng đó. Anh cảm thấy mở cửa hàng cũng khá là tốt.
Ý đồ của Tống Hiểu Ngọc và Hàn Quốc Lâm cứ thế bị dập tắt, sắc mặt của cả hai người đều không được tốt cho lắm.
Hàn Quốc Bân trực tiếp vờ như không thấy, hai vợ chồng nhà này cũng không khỏi có chút không thực tế, hiện tại mới vừa chuyển vào thành phố ở thôi, đường đi trong phố còn chưa thuộc đã bàn tới chuyện mở công xưởng.
"Anh hai, vậy sau này anh dự định làm gì?" Hàn Quốc Lệ hỏi.
"Không phải ông cậu ba của tôi mở cái xưởng ép đầu ư, mới vừa rồi tôi chở cho cậu ấy 4 máy ép đầu về, đang tính hỏi thăm chút xem ông ấy có muốn tôi góp vốn hay không, nếu đồng ý thì về sau tôi sẽ đi những nơi khác thu mua đậu tương và đậu nành." Hàn Quốc Bân nói.
Thật ra Trần Nhu cũng không nghĩ tới người đàn ông này lại có ý tưởng như thế, nhưng nói thật, đây là một chủ ý không tệ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận