Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 400: Ở Chung

Chương 400: Ở ChungChương 400: Ở Chung
Nhưng Chu Trân làm sao có thể đồng ý chứ, vì việc này Mã Tiểu Phát còn đi sang nhà anh trai nói chị dâu là đồ yêu tỉnh phá nhà, phá đến nỗi cả nhà đều không được sống yên ổn.
Về ở chung với nhau không phải cũng khá tốt saol
Con trai cả của Chu Trân cũng không đồng ý, con trai cô ta năm nay cũng đã hơn hai mươi, mấy năm trước cũng đã kết hôn nên bây giờ các con cũng lớn hết rồi.
Chu Trân cũng đã lên chức bà.
Mã Kiến, con trai cả của Chu Trân liền về thẳng nhà mắng lại chú nhỏ của anh ta, lừa lười nhiều cứt đái, các làm các, muốn gộp hai nhà lại để làm gì?
Mã Tiểu Phát là người lớn lại bị mắng là lừa lười, trực tiếp giơ tay lên muốn đánh.
Mã Kiến cũng không ngu ngốc đứng yên để bị đánh, hai chú cháu bắt đầu đánh nhau!
Tất nhiên cũng bắt đầu ầm ï lên.
Chu Trân tỏ ra rằng hai vợ chồng già kia bây giờ không quản được cô ta, cũng không để ý.
Cô ta cũng là người đã lên chức bà rồi, hơn nữa đã chia ra ở riêng nhiều năm như vậy rồi, bây giờ chẳng lẽ lại vẫn phải nhìn sắc mặt cha mẹ chồng Sao. Mỗi năm chỉ đưa đủ số lương thực phải đưa thôi, những thứ khác một chút cũng đừng mơ tưởng.
Cho nên chủ đề rất nhanh qua việc của nhà cô ta, lại chuyển hướng sang những việc khác ở trong thôn.
Ví dụ như chuyện kỳ ba mà bốn gia đình của Lý Tam Trương bây giờ đã cùng nhau dọn đi thì đúng là chưa bao giờ nghe thấy.
Dọn dẹp được một nửa thì vợ của Tử Xuyên cũng đến đây, vừa lúc cũng nghe thấy chủ đề này, lập tức cũng gia nhập, bắt đầu nói đến vợ Lý Tam còn ngoại tình với ai ở ngay trong ruộng bắp, bị người ta bắt được.
Còn có ai cùng ai kia hơn nửa đêm đi ra từ trong rừng trúc nhỏ ở cửa thôn.
Những việc này trong thôn đúng là xảy ra không ít.
Nhờ có sự giúp đỡ của mọi người, trong vòng một buổi sáng căn nhà đã được dọn dẹp sạch sẽ từ trong ra ngoài
Cũng đốt lửa giường đất lên cho ấm, Trần Nhu trực tiếp mời mấy cô ấy ở lại ăn cơm trưa, làm riêng cho Hàn Quốc Bân và mấy đứa nhỏ một mâm, còn một mâm để riêng cho mấy chị em các cô.
Xong xuôi hết thì bưng lên bàn này ăn, thật sự rất náo nhiệt.
Ăn xong mới không giữ các cô ấy ở lại nữa. Chị dâu Hàn giúp đỡ cô thu dọn đồ vật bĩu môi nói: "Uổng công chú hai còn giúp chú ba tìm nghề bán thịt heo, vợ của Đại Quý còn qua đây giúp đỡ dọn dẹp, thế mà cô ta không thèm bước sang đến đây nửa bước".
Cô ta ở đây là ám chỉ Tống Hiểu Ngọc.
"Không đến thì không đến, em còn bớt được một bữa cơm" Trần Nhu nói.
"Em dâu hai, em nói xem để Thiết Đản với vợ nó đi vào thành được không?" Chị dâu Hàn hỏi.
Trần Nhu nhìn chị ta: "Sao tự nhiên lại nói vậy? Lần trước em nói với chị để hai vợ chồng Thiết Đản đi ra ngoài, chị vẫn tính để bọn họ ở trong thôn mà".
"Chị lúc đó không phải chưa chuyển sang bên đó sao" Chị dâu Hàn thở dài.
Nói đến cũng là bất đắc dĩ, chị ta thật sự rất sợ nghèo, luôn cảm thấy trong thôn có đất của mình, cuộc sống cũng yên ổn, cho dù thế nào cũng có cơm ăn là được.
Cho nên cũng muốn ở trong thôn.
Nhưng mà năm nay không phải là bị nhà chú ba kích thích đến sao?
Bọn họ vỗ mông đi rồi, còn nhờ cậy nhà anh cả ở trong thôn, nhưng nhà anh cả cũng không hầu hại
Chị dâu Hàn nghĩ rằng chị ta và anh cả Hàn ở lại trong thôn là muốn cho bọn nhỏ một đường lui, về sau làm ăn ở bên ngoài không được thì còn có chỗ để trở về, cho nên muốn cho mấy đứa nhỏ đi ra ngoài, đừng để bị nhà chú ba khinh thường.
"Em còn có một cửa hàng, chị dâu nếu thật sự muốn cho hai vợ chồng Thiết Đản đi ra ngoài mà hai vợ chồng nó cũng muốn như vậy, thì đi qua trông cửa hàng cho em, một tháng em trả cho hai người bọn họ hai trăm đồng tiền" Trần Nhu cười nói.
". Trăm?" Hàn đại tẩu ngơ ngác.
"Đừng nói ra bên ngoài." Trần Nhu gật đầu nói.
"Nhưng... nhưng nà sẽ không mệt chứ?" Chị dâu Hàn chần chừ nói.
"Cửa hàng kia em tính chuyên bán đồ khô trong thành, bán lương thực thì có dầu đậu phộng, dầu đậu nành, lương thực nếu nhiều thì phải đưa qua nhà người ta, lúc đó cần đến Thiết Đản giúp đưa hàng đó, cũng có chút cần cố hết sức đấy" Trần Nhu nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận