Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chuong 401: Gan That

Chuong 401: Gan ThatChuong 401: Gan That
"Cố hết sức lực thì sợ gì? Thiết Dan không có cái øì, nhưng sức lực lại có không ít, giống như cha nó vậy!" Chị dâu Hàn vội vàng nói.
"Vậy sau khi chị về thì bàn bạc với hai vợ chồng bọn họ, thuê phòng trọ thì phải tự mình đi tìm, nhà em không ở được" Trần Nhu nói.
"Việc này chị biết" Chị dâu Hàn gật đầu xong lại nói: "Lúc trước sao chị không nghe thấy em nói về cửa hàng này?"
"Gần đây nhìn thấy không tồi, nên mới mua" Trần Nhu nói.
"Vừa mua xe vừa mua cửa hàng, em dâu hai cuộc sống đầy đủ hết rồi nha" Chị dâu Hàn không nhịn được mà nói
"Còn nợ bên ngoài không ít đâu, sau này còn phải cố gắng kiếm tiền trả nợ". Trần Nhu nói.
"Gan cũng lớn thật, chiếc xe kia nghìn đồng tiền thế mà nói mua liền mua" Chị dâu Hàn nói.
"Đây không phải đồ cũ gì, về sau cũng vẫn dùng được" Trần Nhu nói.
Từ sau khi mua xe về nhà, cũng thật sự không nhàn rỗi, chỗ nào có thể mua được đậu nành trong vòng mười dặm hương đều bị Hàn Quốc Bân thu mua hết về đây.
Trong nhà mẹ đẻ cô cất đầy tràn đều là những thứ này đó.
Quốc Bân nhà cô còn đi xưởng sản xuất thủy tỉnh đặt rất nhiều bình thủy tinh rắn chắc trở về, chuyên môn dùng để vận chuyển hàng hoá.
Còn những hàng thứ phẩm không chắc chắn như vậy, thì giữ lại đựng dầu để bán.
Nói người mua lần sau đến mùa thì đem chai dầu không đến đây, nếu không sẽ thu tiền bình thủy tinh.
Bởi vì Hàn Quốc Bân thu mua được nhiều đậu nành như vậy, cho nên đến cuối năm nay, cửa hàng tạp hoá trên cơ bản cũng không bị gián đoạn việc buôn bán lương thực và dầu, việc buôn bán cực kỳ không tồi.
Sang năm Quốc Bân nhà cô dự tính sẽ đi đến các huyện xung quanh mua, đến lúc đó cho dù là lương thực hay đậu phộng đậu nành gi đó cũng sẽ thu hết vào.
Nếu không thì lại mở thêm một cửa hàng gạo và dầu, đó là ý định từ sớm của Trần Nhu.
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Vừa lúc chị dâu Hàn bị nhà chú ba kích thích, nhà chú ba nói rõ chính là bắt nạt nhà anh cả đời đời đều ở trong thôn sao, vậy chị ta càng muốn cho mãy đứa nhỏ đi ra ngoài.
Nhưng mà Trần Nhu cũng sẽ không bạc đãi.
"Đúng rồi, Lư Đản đâu?" Trần Nhu hỏi. "Cửa hàng kia để Thiết Dan và vợ nó đi qua đó, chắc chắn là đủ rồi" Chị dâu Hàn nói.
"Có muốn cho Lư Đản đi học lái xe với chú hai nó không? Năm nay mười tám, sang năm cũng mười chín, có thể thi bằng lái xe được rồi" Trần Nhu nói.
Chị dâu Hàn đầu tiên còn ngơ ra, chợt kích động không chịu được: "Để cho... để cho Lu Đản đi học lái xe với chú hai nó, làm tài xế đường dài?"
"Chờ nó đủ tuổi, đến lúc đó làm phụ lái cho chú hai nó, Chị dâu cảm thấy được không?" Trần Nhu cười hỏi.
"Việc này còn phải hỏi sao!" Chị dâu Hàn vội nói.
"Vậy chị trở về nói với hai anh em bọn nó, việc của năm sau, bây giờ cũng không còn nhiều thời gian nữa" Trần Nhu nói.
Chị dâu Hàn liền đi về nhà nói.
Vợ Thiết Đản đương nhiên là vui vẻ vì có thể đi vào thành.
Nhưng mà Thiết Đản lại chần chờ: "Mẹ à, chúng con không ở trong thôn, trong nhà nhiều việc như vậy, mẹ với cha làm hết được sao?"
"Chỉ làm nhiều hơn một chút thôi, thừa dịp bây giờ còn trẻ, vẫn còn làm được vài năm nữa, chờ kỳ nhận thầu sau thì nhận bớt đi một chút, các con cũng chỉ bình thường mà thôi, chẳng qua thím hai của các con quan tâm đến cháu trai nhà mình, đi ngay cho mẹ, thông minh một chút, còn tay chân thành thật một chút, nếu mẹ đi hỏi thím hai mấy đứa, cho dù chỉ thiếu một phân tiền, đến lúc đó hai vợ chồng các con cũng đừng làm ở cửa hàng nữa, về thôn làm việc cho mẹ, đừng làm mẹ mất mặt!" Chị dâu Hàn nói.
Vừa nói vừa nhìn chằm chằm Thiết Đản và vợ Thiết Đản.
Chị dâu Hàn rất thông minh, chị biết làm quản lý cửa hàng thu ngân rất dễ xảy ra vấn đề, tuyệt đối không thể làm những việc không nên làm, cũng không được nghĩ đến, cần phải đè những ý tưởng mới manh nha kia xuống ngay lập tức!.
Bạn cần đăng nhập để bình luận