Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 402: Còn Nợ Rất Nhiều Tiền

Chương 402: Còn Nợ Rất Nhiều TiềnChương 402: Còn Nợ Rất Nhiều Tiền
"Mẹ, chúng con làm sao làm loại chuyện này được, mẹ đừng đùa chúng con." Thiết Đản nói.
"Mẹ, mẹ yên tâm, khẳng định sẽ kiếm được số tiền không ít hơn so với thím hai." Vợ Thiết Đản cũng vội vàng nói.
"Con theo mẹ vào đây." Chị dâu cả nhìn con dâu sau đó xoay người đi vào nhà.
Vợ của Thiết Đản hơi sợ bà mẹ chồng có chút lợi hại này của mình, cũng đi theo vào nhà.
"Hiện giờ nhà ta chưa tách riêng, sau khi hai đứa đi vào thành phố, trừ bỏ tiền chi tiêu vào ăn cơm với thuê nhà thì còn lại phải gửi về trong nhà cho mẹ giữ." Chị dâu cả nói.
"Đó là đương nhiên rồi." Vợ của Thiết Đản vội nói.
"Thím hai của mấy đứa muốn để mấy đứa tới đó trông cửa hàng giúp, mỗi tháng trả cho hai đứa trăm đồng tiền." Chị dâu cả nói.
".. Trăm đồng tiền?" Vợ Thiết Đản lập tức trợn to hai mắt nhìn.
"Bớt đi tiền thuê nhà tiền ăn uống, tháng hai đứa gửi về nhà 60 đồng tiền, dư lại 40 đồng hai đứa tự xem mà lo liệu." Chị dâu Hàn lại tiếp tục nói.
"Thật ạ?" Vợ Thiết Đản không khỏi hỏi.
Tháng 40 đồng tiền, vậy thì khẳng định cô ta có thể giữ lại một chút.
"Cho con cất giữ làm vốn riêng, nhưng mà sổ sách của thím hai không được thiếu một phân tiền nào cả, mỗi ngày thu được bao nhiêu tiền bán được nhiều hay ít hàng, trước khi đóng cửa phải tính cho rõ ràng, mặc kệ là do hai đứa thu sai hay là làm sao đi nữa, chỉ cần thiếu tiền thì phải lấy tiền riêng của mấy đứa đền bù vào!" Chị dâu cả nói.
"Mẹ, mẹ yên tâm, tuy rằng con đi học có hai năm nhưng mấy cái tính toán đơn giản này vẫn biết tính." Vợ Thiết Đản nhanh nhạy đảm bảo.
"về sau chú hai của mấy đứa bắt đầu trả lương, tiền đó cũng phải mang về nhà, đất nền đã xin cho hai đứa rồi, chờ hai đứa gửi tiền vê thì mẹ tích cóp, tới khi khấm khá rồi thì làm nhà cho hai đứa, mẹ không làm mẹ chồng ác độc bạc đãi con dâu gì đó đâu." Chị dâu cả nói tiếp.
Lập tức vợ Thiết Đản vô cùng cảm động, tuy rằng mẹ chồng cô ta có ghê gớm nhưng mà phải nói thật, mỗi lần cô đi rửa chén vào mùa đông mẹ chồng cô đều bảo cô mang nước nóng theo mà rửa, trên bàn cơm cũng không bao giờ bắt cô ta uống cháo loãng, cả nhà ăn gì thì cô được ăn nấy.
Đừng nghĩ cô nói khoa trương, nhà chồng của chị gái cả của cô ta chính là như thế, nếu mà chỉ ăn mà không làm thì chị gái cô chỉ có thể uống cháo hoa.
"Nhưng mà nếu vào trong thành phố mà hai đứa dám làm chuyện gì mất mặt bố mẹ, mẹ sẽ không bao giờ tha thứ, chuyện này con phải ghi tac trong lòng." Chị dâu cả nói.
"Mẹ, mẹ yên tâm! Con và Thiết Đản khẳng định sẽ làm việc xứng đáng với số tiền lương mà thím hai trả cho chúng con." Vợ Thiết Đản nói.
"Được rồi, đi ra ngoài đi, bảo Thiết Đản và Lư Đản đi qua nhà chú hai ngồi một lúc." Lúc này chị dâu cả mới gật đầu nói.
Không cần chị nói hai đứa Thiết Đản và Lư Đản cũng qua đó rồi.
Trần Nhu cười nói: "Lời mẹ hai đứa nói chính là thím bảo chị ấy nói, hai đứa có ý kiến riêng gì không?”
"Thím hai, chúng cháu đều rất vui mừng." Lư Đản nói.
"Trước kia thím hỏi hai đứa, cả hai đều nói ở trong thôn làm việc cũng tốt còn gì." Trần Nhu cười CƯỜI.
"Mẹ cháu cũng nói, làm trong thôn cũng được hết, nhưng cháu lại muốn ra ngoài làm." Lư Đản nói.
Với Thiết Đản mà nói, kỳ thực cậu vẫn khá thích ở trong thôn nhưng mà đi và thành phố làm việc cũng nên thử trải nghiệm một chút.
Cả hai người ở lại một lúc rồi đi về nhà.
Giờ chắc Hàn Quốc Bân vẫn đang ngồi ở nhà bí thư chi bộ của thôn, bọn Hàn Quốc Cương đều ở đó. Hàn Quốc Cương liên hỏi Hàn Quốc Bân, hiện giờ có chiếc xe lớn như thế thì có tính toán gì chưa?
Hàn Quốc Bân liền nói chưa có tính toán gì hết, trước mắt cứ làm như thế thôi đã, chờ trả hết nợ bên ngoài rồi lại tính tới những chuyện khác.
Hai vợ chồng họ đã thống nhất với nhau rồi, mặc kệ người khác có tin hay là không, tóm lại là ai hỏi thì cứ nói còn nợ bên ngoài rất nhiều tiền.
Ở bên này mấy tiếng đồng hồ, lúc này mới về.
Trần Nhu liền kể chuyện của Thiết Đản và Lư Đản cho anh nghe, Hàn Quốc Bân cười nói: "Hai đứa nó không phải là không thích ra khỏi thôn ư? Sao lại đổi ý rồi?"
"Không phải không thích, mà là do trước đây chị dâu không cho." Trần Nhu cười cười.
Bạn cần đăng nhập để bình luận