Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 405: Muốn Vay Tiền

Chương 405: Muốn Vay TiềnChương 405: Muốn Vay Tiền
Cho dù là đã dọn vào trong thành nhưng lúc ăn Tết thì phải về lại trong thôn mới náo nhiệt.
Không chỉ có Trần Nhu và Hàn Quốc Bân mà Trần tứ tỷ và An Đại Bang cũng vẻ vang mà trở vê.
Mùng hai đầu năm chính là ngày con rể xách lễ tới cửa.
Hàn Quốc Bân và Trần Nhu ở nhà ăn cơm sáng rồi lái xe đưa theo bọn nhỏ tới bên này.
Không chỉ có cả thôn biết bây giờ xe này là của Hàn Quốc Bân mà cả thôn bên nhà mẹ đẻ của Trần Nhu cũng biết.
Thật sự là đáng hâm mộ mà.
Vạn nguyên hộ đã lợi hại rồi, nhưng chiếc xe vận tải lớn này của con rể nhà lão Trần gia còn đỉnh hơn cả vạn nguyên hộ ở đây nữa.
Không thể không nói cô con gái nhỏ này nhà lão Trần này thật sự là gả đi để hưởng phúc mà, có khi đời này của cô ấy mang mệnh hưởng phúc đấy. Nhìn mà xem kìa, đây là mang tới bao nhiêu là thứ tốt cơ chứ?
Năm nay Hàn Quốc Bân xách không ít quà đến cho cha mẹ Trần.
Rượu ngon trà tốt còn có thuốc lá xịn, đường thập cẩm gì đó cũng đều có.
Cha Trần mẹ Trần tuy là nói sao lại xách nhiều đồ tốt tới như vậy, quá tốn kém, thế nhưng hai ông bà thật sự rất cao hứng.
Liền vui vẻ đón con gái con rể rồi vả cả nhóm cháu ngoại trai cháu ngoại gái vào cửa.
Cha Trần mẹ Trần phát tiền lì xì cho lũ trẻ mỗi đứa vài đồng tiền sau đó để chúng chạy đi chơi.
Cha Trần phụ nói chuyện cùng với Hàn Quốc Bân ở nhà chính, chủ yếu là nói về chuyện thu hoạch, cũng hỏi con rể về cả kế hoạch năm sau.
Trần Nhu và mẹ Trần tiến vào phòng ngủ, cô đưa cho mẹ một bao lì xì: "Đây là con và Quốc Bân hiếu kính, mẹ nhận lấy đi mẹ."
"Xách nhiều đồ tới đây như vậy rồi còn đưa bao lì xì gì nữa?" Mẹ Trần hỏi.
Trần Nhu nhét bao lì xì vào tay bà rồi chuyển chủ đề: "Anh ba với chị dâu ba của con vê nhà mẹ đẻ của chị dâu rồi ạ?"
"Về rồi." Mẹ Trân gật đầu đáp, lại nói thêm: "Con xem đi, năm nay anh ba con lại bị chọc tức đến mức phải bỏ về. "
Trần tam ca và Trần tam tẩu hôm nay cùng đi về nhà mẹ đẻ.
Dù mẹ vợ kia của anh chẳng ra gì, nhưng rốt cuộc vẫn là mẹ vợ. Con rể là anh đang làm giàu, dù øì cũng nên đưa vợ mình qua đó ngồi chơi thăm hỏi một chút mới phải phép.
Nên hiếu kính thì anh sẽ hiếu kính đầy đủ, nhưng nếu muốn cho thêm thì nghĩ cũng đừng nghĩ!
Nhưng nếu mẹ vợ anh là người biết một vừa hai phải thì đã không bòn rút hết của cải của con gái lớn rồi.
Biết con rể này khá giàu, tự mình mở một xưởng ép dầu thì bà lập tức vô cùng nhiệt tình.
Nhiệt tình xong rồi liền bắt đầu than khóc với con rể là cuộc sống trong nhà rất khổ sở, bọn cháu trai của bà còn không có đủ tiền để đi học nữa.
Tính tình của Trần tam ca là thế nào chứ, bà muốn khóc lóc thì cứ khóc lóc đi, dù sao cũng chẳng phải là nhà anh ăn Tết không ngon.
Nhiều năm như vậy rồi mà cái kịch bản này vẫn chưa đổi một chữ nào.
Đại khái là hiểu rõ được tính tình của đứa con rể này cho nên mẹ vợ anh cũng trực tiếp nói luôn.
Muốn vay tiền.
Nhà ngói trong nhà phải tu sửa lại, phải xây rộng ra thì mới ở được. Dù gì cũng có đến tận ba anh em vợ, nhà đang ở hiện giờ hơi chật một chút.
Nhưng sao Trần tam ca có thể cho vay được cơ chứ? Tiền mà vào trong tay mẹ vợ này của anh rồi thì chính là ném bánh bao thịt cho chó, có đi mà không có về.
Đương nhiên là anh nói mình không có tiền.
Sau đó ngay ngày Tết anh đã bị mẹ vợ mình trực tiếp bảo cút, năm trước anh đã cut ve nhà trước rồi.
Trần tam tẩu ở lại cũng không ở nổi nữa. Anh về trước, Trần tam tẩu ở bên kia ăn bữa cơm xong cũng chậm rãi đi về.
Lúc Trần tam tẩu về đến nhà, Trần tam ca vén tay áo chị lên thì thấy được trên cánh tay chị đều là vết thương, anh quăng cho cô vợ không có tiền đồ này một ánh mắt khinh bỉ rồi lấy rượu thuốc ra bôi cho cô, một câu cũng chẳng nói.
Năm nay lại ve nhà mẹ đẻ bên kia, mẹ Trần cảm thấy kết quả chắc là chẳng khác gì năm ngoái, khẳng định Trần tam ca vẫn sẽ đi về trước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận