Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chuong 406: An Bam

Chuong 406: An BamChuong 406: An Bam
Thế nhưng con dâu ba nhất quyết phải về bên kia, mẹ Trần cũng chẳng ngăn cản. Không sợ bị véo rồi bị đánh đập thì cứ việc trở về. Về bên kia nhiều cũng tốt, đến lúc đó mới biết được nhà chồng bên này quả thực chính là thiên đường.
Cho nên bà cũng chẳng thèm cấm cản con dâu làm gì.
Quả nhiên, năm nay Trần tam ca lại tự mình về nhà trước, đang đi nửa đường còn gặp được cả gia đình em tư của anh.
"Cậu bal" Hai đứa An Cùng An Võ lúc này cũng đã lớn trực tiếp gọi to.
"Anh ba, sao anh lại tới đây rồi gặp bọn em vậy vậy?" Trần tứ tỷ hỏi.
"Mới từ nhà mẹ đẻ chị dâu ba của em về." Trần tam ca nói: "Đi, chúng ta đi cùng luôn."
Trần tứ tỷ cũng biết chuyện nhà mẹ đẻ của chị dâu ba nên không hỏi nhiều nữa mà cùng An Đại Bang dắt theo hai đứa con trai cùng đi.
Sau khi tất cả tới nơi, nhà họ Trần liền vô cùng náo nhiệt.
Phần chào hỏi nhau đã xong, hội đàn ông ở nhà chính nói chuyện còn phụ nữ thì tụ tập trên giường đất trong nhà.
Cha Trần không mấy hài lòng với con trai, nói: "Năm trước tự mình về, năm nay cũng vẫn vê nhà một mình."
"Cha à, ba vợ con nếu nghiêm túc lập nghiệp giống cha, không để cho mẹ vợ kia của con làm bậy thì sao con có thể ngay cả cái ghế cũng chưa ngồi nóng mông mà đã trở về được?" Trần tam ca nói.
Người ba vợ kia của anh quả thực chính là Chu Bái Bì, chỉ biết trong tối ngoài sáng hỏi thăm xem anh kiếm được bao nhiêu tiền? Kiểu gì cũng ám chỉ anh mang thêm tiền tới bên đó hiếu kính.
Mẹ vợ còn trực tiếp hơn so với ba vợ, trực tiếp đòi tiền! Không mang tiền tới thì anh đừng có hòng mà ăn cơm nhà tôi.
Ai mà thèm cơ chul
Cứ làm như ăn cơm nhà bà ấy thì có thể thăng tiên vậy.
Trần tam ca trực tiếp bỏ về, lười ở lại bên kia.
Còn vợ anh thì anh cũng mặc kệ, anh chẳng muốn quay lại bên đó nữa. Cô chỉ nhớ lúc được ăn không nhớ khi bị đánh, còn nhiệt tình hướng về nhà mẹ đẻ như vậy. Bị véo rồi bị đánh cũng là do cô tự tìm, trở về bôi rượu thuốc cho cô là được.
Cha Trần cũng coi như là phúc hậu, nói: "Dù gì đó cũng là trưởng bối."
"Trưởng bối gì cơ chứ, ỷ vào việc mình là trưởng bối mà muốn chen một chân vào xưởng ép dầu của con, mơ đẹp thật đấy!" Trần tam ca hừ một tiếng, nói. "Chuyện gì thế?" Bà Trân vừa mới ra lấy nước ấm thì nghe thấy câu này.
"Mẹ vợ con muốn để anh vợ hai với em vợ ba của con tới bên này giúp đỡ, con từ chối luôn rồi. Sao có thể để cho hai cái tên ngu ngốc kia tới đây được? Xưởng ép đầu của con còn muốn làm ăn nữa hay không?" Trần tam ca nói.
Nếu là người chăm chỉ làm việc thì Trần tam ca nhất định cũng vui vẻ giúp đỡ thôi. Kiếm tiền tử tế mà trở về hiếu kính mẹ già của bọn họ, đừng cả ngày cứ chỉ nhớ thương nhà con rể, lúc nào cũng muốn vớt vát của cải nhà người ta về.
Nhưng mà hai người anh em vợ kia là cái dạng øì? Ham ăn biếng làm, hiện giờ là thời đại nào rồi mà còn nghĩ kéo dài công việc như trước kia để có thể hưởng ké công của người khác cơ chứ.
Sớm muộn gì cũng đói chết mà thôi.
Đương nhiên đây là ý nghĩ trong lòng Trần tam ca, chưa nói ra ngoài.
Nhưng anh chắc chắn sẽ không để hai anh em vợ này tới đây, không có cửa đâu! Để cho hai bọn họ tới chỗ xưởng thì khác gì để cho mẹ vợ anh tới đây? Chẳng cần làm việc làm gì, trực tiếp để cho bà ấy tới làm chủ là được.
Nhưng xưởng ép dầu cũng chẳng phải là của mình anh, em rể nhỏ của anh cũng có phần mà. Bốn cái máy ép dầu lần trước em rể không lấy tiền mà trực tiếp coi như góp vốn luôn. Hơn nữa ve sau khi thu hoạch cũng dùng xe của em rể, lợi nhuận chia đều. Sao Trần tam ca có thể cự tuyệt đối tượng hợp tác như vậy được?
Hiện giờ Trần tam ca cũng là một người nổi danh trong thôn bởi vì anh đã thuê không ít các ông bà già đã về hưu tới trong viện để lột đậu phộng.
Kể cả trẻ con anh cũng thuê, sau khi lột xong đậu phộng thì cũng phải mang đi cân mà. Nếu mà làm việc nhanh nhẹn thì một ngày kiếm được ba mao tiền không thành vấn đề, kiếm năm mao tiền cũng có hai người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận