Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 410: Lấy Tự Tin Ở Đâu?

Chương 410: Lấy Tự Tin Ở Đâu?Chương 410: Lấy Tự Tin Ở Đâu?
Hai đứa con gái nhà mình thì không cần phải nói, đều rất hiếu thảo, xách trở về không ít đồ.
Nhưng đây là trên cơ sở điều kiện nhà mình không tệ, cũng không đến mức ngay cả nhà mình còn chưa lo xong mà vẫn ra sức chu cấp cho nhà mẹ đẻ. Hai đứa con mình mà như vậy thì mẹ Trần sẽ tự mình tát một bàn tay để con gái phải thanh tỉnh.
Những việc phát sinh ở nhà mẹ đẻ lần này không gây nên chuyện lớn gì.
Sau này Trần Nhu nghe nói đến chuyện này từ mẹ mình. Năm sau mẹ cô không có gì bận bịu nên vào thành ở vài ngày.
Nghe xong cách làm của anh ba mình, Trần Nhu liền cười, nói: "Hiện giờ anh ba đúng là càng ngày càng ra dáng người làm ông chủ."
Cô cảm thấy anh ba cô thật sự là trời sinh thích hợp để làm buôn bán.
Anh sẽ giúp đỡ người trong nhà, điều kiện tiên quyết là người nhà có chí tiến thủ. Anh cũng sẽ giúp đỡ các anh em, mấu chốt là anh em phải tự mình biết đủ.
Nhưng nếu họ mà không biết điều thì anh cũng chẳng thèm giúp đỡ nữa.
Ví dụ như là anh cả anh hai của cô. Lúc trước anh ba muốn rủ họ cùng góp vốn cùng làm ăn nhưng hai người chị dâu không đáp ứng, bọn họ cũng không muốn bỏ tiền.
Hiện giờ họ thấy sự nghiệp của anh ba phát triển, càng ngày càng khá lên thì lại muốn tham gia cùng.
Nhưng anh ba cô ngay cả chút đường sống cũng không cho, trực tiếp từ chối. Dùng câu nói của đời sau để nói thì chính là anh lạnh nhạt với tôi của hôm nay, tôi của ngày mai anh trèo cao không nổi. Không mang theo anh làm ăn cùng nữal
Làm buôn bán chính là phải dứt khoát như vậy chứ không thể ướt át bẩn thỉu, nếu không sau này đám thân thích kia thật sự có thể kéo chân đến chết người.
Ví dụ như gần đây trong nhà họ Hàn có chuyện.
Tống Hiểu Ngọc định giới thiệu anh em nhà mẹ đẻ của mình tới trong thành để bán thịt heo.
Ban đầu Tống Hiểu Ngọc rất chướng mắt việc bán thịt heo, đương nhiên hiện tại cô vẫn chướng mắt. Thế nhưng ghét bỏ việc bán thịt heo cũng không có nghĩa là cô sẽ phủ nhận lợi nhuận của công việc này.
Năm trước bởi vì có Hàn Quốc Lâm chen ngang vào, cũng chỉ có Hàn Quốc Bân mới có thể tranh thủ thêm được một nửa số thịt. Số lượng này thật sự không ít, hơn nữa cũng không phải thường xuyên có. Đôi khi chỉ có khoảng mười mấy hai mươi mấy cân thịt, dù sao năm trước vốn dĩ cũng không có phần của Hàn Quốc Lâm.
Một tháng có thể kiếm được nhiều hơn khoảng 50 đồng tiền, bằng cả một tháng tiền lương của người khác.
Năm nay trại nuôi heo bên kia đã cung ứng thêm số lượng thịt heo nhiều hơn, mỗi ngày có thể mang khoảng hơn trăm cân thịt tới đây, hơn nữa tương đối ổn định. Vậy nên lợi nhuận từ việc này cũng theo đó mà tăng lên.
Một tháng Hàn Quốc Lâm cũng kiếm được không ít.
Cho nên Tống Hiểu Ngọc liền động tâm, muốn đưa anh ba ở nhà mẹ đẻ đang không có việc làm qua đây để làm cùng.
Đã vậy cô ta còn không nói lời nào mà trực tiếp đưa người tới trong nhà Trần Nhu, bảo Hàn Quốc Bân nhường cho anh ba của cô việc cung ứng thịt heo.
Lần nào Trần Nhu nhớ lại chuyện này cũng đều thấy buồn cười. Cho dù là Hàn đại tẩu có giao tình tốt với cô cũng phải khách khách khí khí nhờ vả. Quan hệ của cô em dâu ba này với cô nói dễ nghe một chút là quan hệ chị em dâu, còn nói khó nghe ấy hả, thì ngay cả vợ Đại Quý cũng chẳng bằng.
Lớn lối như vậy, đây là ai cho cô ta tự tin thế?
Lúc ấy Hàn Quốc Bân cũng đang ở nhà, đại khái anh cũng có chút không thích cái thái độ này của em dâu ba nên anh chẳng thèm nể nang mặt mũi gì hết, nói thắng là không được. Cái gọi là tình thân dùng trên người Hàn Quốc Lâm hết rồi, muốn có việc làm thì tự đi qua lò sát sinh bên kia mà hỏi.
Thật ra Hàn Quốc Bân cũng có chút ý kiến với đứa em trai thứ ba Hàn Quốc Lâm này, nhưng có ý kiến là một chuyện, suy cho cùng thì hai người vẫn là anh em ruột.
Còn nhà họ Tống thì là gì của anh cơ chứ? Anh bắt buộc phải phụ trách việc làm của nhà bên đó chắc? Nói một câu không khách khí thì cái này gọi là trâu không biết sừng cong, ngựa không biết mặt dài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận