Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 412: Khóc

Chương 412: KhócChương 412: Khóc
Thế nhưng những năm gần đây mẹ Trương căn bản còn không có quyền lên tiếng. Tuy rằng chưa đến mức một phần cơm cũng không được ăn, nhưng nếu so với địa vị như lão thái thái của cả nhà trước kia thì thật sự khác nhau như trời với đất.
Thậm chí hai vợ chồng già còn phải tự giặt quần áo của mình, mà tiền lương của ba Trương cũng không đưa cho bà. Trong túi một phân tiền cũng không có.
Tuổi già không thể nói là không thê lương.
Hiện giờ trông gương mặt kia cực kỳ chanh chua, nếu không biết còn tưởng rằng đây là lão vu bà chuyên ăn thịt trẻ con.
Hàn Quốc Lệ thấy bà, cả khuôn mặt đều đen đi.
Tống Hiểu Ngọc càng tức hơn, nhìn về phía Trương Dao Dao nói: "Dao Dao, trước kia khi cháu còn nhỏ, khi mẹ cháu đưa cháu về nhà mẹ đẻ, trứng gà gì đó đều không bạc đãi cháu."
"Lời này mà mợ ba cũng nói được sao? Cháu ăn đồ ăn của bà ngoại cháu, nhưng mấy năm nay mỗi lần về nhà ba mẹ cháu đều xách theo rất nhiều thứ về. Có đồ gì tốt cũng xách hết về, chẳng hề bạc đãi ông ngoại bà ngoại cháu chút nào ." Trương Dao Dao nói.
"Mợ ba thông gia, có lời gì muốn nói thì trực tiếp tới nói với tôi đi, đừng có mà lườm cháu gái tôi như vậy." Mẹ Trương nói.
"Thím thông gia, hiện giờ nhà này thật sự là không ở nổi nữa. Dao Dao không hiểu chuyện nên mới mời thím tới. Nhưng trong nhà thật sự không còn chỗ nào nữa rồi." Tống Hiểu Ngọc nhìn bà nói.
"Cái gì gọi là không còn chỗ nào? Để Hào Hào ngủ dưới đất là được, tôi ngủ cùng Dao Dao không phải là được rồi sao?" Mẹ Trương hỏi.
Hàn Quốc Lệ đương nhiên không đồng ý: "Mẹ, trong nhà bên kia thật sự rất rộng rãi, ba bên kia cũng cần mẹ chăm sóc mà. Mẹ vẫn nên về nhà ở đi thôi!"
"Thế nào, nhiều năm như vậy một ngày tôi cũng không tới đây lần nào, hiện giờ chỉ muốn tới ở hai ngày mà cô cũng không đồng ý à? Đây có còn là nhà của con trai tôi hay không? Người nhà mẹ đẻ của cô tới đây ở lâu như vậy thì được, tôi đây là mẹ ruột của Trương Giang muốn tới ở hai ngày thì lại nhất định phải đuổi tôi đi?" Mẹ Trương nói.
Hàn Quốc Lệ tức giận đến mức không nói nên lời.
Sau đó mẹ Trương mẫu liền ở lại. Buổi tối Hàn Quốc Lệ nói chuyện này với Trương Giang để anh mau chóng bảo mẹ mình về nhà.
"Đó là mẹ ruột của anh, sao lại không được ở đây cơ chứ?" Trương Giang hỏi ngược lại.
Hàn Quốc Lệ ngây ngẩn cả người, cắn răng nói: "Mẹ anh có cái đức hạnh gì anh không biết sao?" "Mẹ anh có cái đức hạnh gì thì cũng là mẹ ruột của anh." Trương Giang nói thẳng.
Hàn Quốc Lệ tức phát khóc, nhưng Trương Giang căn bản không thèm để ý tới cô mà trực tiếp tự mình đi ngủ.
Chỉ có mình con gái thấy phiền chắc? Ngay cả Trương Giang anh cũng phiền được chưa!
Tới đây ở tạm một thời gian thì không sao. Trước đó không có việc làm, không có thu nhập nên muốn tiết kiệm tiền phòng, tiếp tục ở lại đây cũng không vấn đề gì.
Nhưng hiện giờ anh rể hai bên kia đã tìm giúp cho một công việc tốt, tiền thu vào cũng ổn định mà còn tiếp tục ở lại, đây là định ở nhà anh cả đời sao?
Nếu chỉ ở nhờ trong khoảng thời gian ngắn thì Trương Giang cũng không có ý kiến gì, giữa họ hàng thân thích với nhau ai mà không có lúc cần giúp đỡ chứ? Trước đây lúc nhà anh gặp khó khăn, cũng là nhờ anh rể hai tận tâm giúp đỡ.
Nhưng là đây không phải là anh rể hai, hơn nữa này mắt thấy cũng chưa xong không có, Trương Giang nơi nào chịu được?
Mùa hè nóng nực, nếu chỉ có gia đình thì anh có cởi trần cũng không vấn đề gì, nhưng có mo ba ở đây nên suốt ngày phải kiêng del
Trương Giang thật sự không kiên nhẫn nổi nữa. Bây giờ mẹ anh tới đây ở, thôi muốn ở thì cứ ở đi. Đã đông như vậy rồi thì thêm một người cũng thế thôi mài
Hai vợ chồng đồng sàng dị mộng.
*Đồng sàng dị mộng: chỉ những đôi vợ chồng không yêu thương nhau, không hòa thuận, không đồng lòng, tuy nằm cùng giường nhưng tâm tư tình cảm không còn hướng về nhau nữa.
Sáng ngày hôm sau Trần Nhu tới tiệm bánh bao thì thấy hốc mắt Hàn Quốc Lệ vẫn còn hơi sưng đỏ một chút.
Đây rõ ràng là đã khóc.
Thế nhưng Trần Nhu cũng chẳng nói gì. Chỉ cần lo tốt việc nhà mình là được, chuyện gia đình nhà người ta không nên xen vào quá nhiều.
Bạn cần đăng nhập để bình luận