Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 419: Ai Không Thể Thiếu Sống Ai?

Chương 419: Ai Không Thể Thiếu Sống Ai?Chương 419: Ai Không Thể Thiếu Sống Ai?
Vậy mà còn tưởng rằng người thành phố sẽ có tố chất có phẩm đức chứ, sau khi tới đây mới biết được rằng người thành phố cũng là người, có một số người đúng là thật sự có tố chất có lễ phép, nhưng cũng có một số người giống hệt mấy người không an phận ở trong thôn.
"Đồng nghiệp của Quốc Bân bị bắt vừa mới được thả ra xong." Trân Nhu nhìn xung quanh không có ai mới hừ một tiếng, nói.
Đừng nhìn cô như vậy mà nghĩ cô rộng lượng, cái vẻ rộng lượng đó là để cho người ngoài nhìn, cô cũng có mặt lòng dạ hẹp hòi, kì thật cô không hề thích Trần Quốc Bân lui tới với đám Chu Xuyên và Lý Đại Nguyên, cảm thấy đó là hạc cùng một hang, cứ thế sẽ dạy hư QUốc Bân nhà cô.
Nhưng mà Trần Nhu cũng chưa nói gì cả, trước nay cô đều nghĩ kĩ rôi mới nói, đời người cũng tựa như con đường, chẳng sợ hiện tại tương giao, sau này cũng chẳng thể đi với nhau được xa nữa, đường đi càng ngày càng xa nhau là điều hiển nhiên.
Cho nên cô cũng không cưỡng cầu Quốc Bân nhà cô làm việc gì, cứ thuận theo tự nhiên như vậy là tốt nhất, hơn nữa lần này Quốc Bân nhà cô không phụ giúp Lý Đại Nguyên ra ngoài, cô không tin trong lòng Lý Đại Nguyên không có chút lấn cấn. Rốt cuộc thì Quốc Bân nhà cô cùng đã làm vậy, có chút bất cận nhân tình, dù sao cũng là ông bạn già mười mấy năm trời.
Nhưng Trần Nhu lại cảm thấy chồng mình làm như vậy là tốt nhất, có một nhất định sẽ có hai, chỉ cần không đi nữa nhất định sẽ đắc tội người khác, vậy thì dứt khoát không đi ngay từ đầu.
Trần tứ tỷ cũng chưa biết gì về chuyện này hết, ngạc nhiên, vội hỏi: "Có chuyện gì vậy?"
"Thì là ông đồng nghiệp trước kia, lừa vợ mình đi ra ngoài dạo nhà thổ, vừa khéo bị cảnh sát tóm luôn." Trần Nhu nói.
Trần tứ tỷ vội vàng hỏi: "Có phải ông ta cũng dẫn cả Quốc Bân đi theo không?"
Mấy người đàn ông này đều cùng một cái đức hạnh, chuyện đi chơi nhà thổ này khẳng định sẽ hô bè gọi bạn, cứ như thể tụ tập đi tới cái chỗ đó là có thể thể hiện tình cảm với nhau được, không biết đám đó lớn lên như thế nào!
"Em hỏi Quốc Bân rồi, đúng là có dẫn theo, nhưng mà Quốc Bân tới cửa là biết chỗ nào nên không có đi vào trong." Trần Nhu nói.
Trần tứ tỷ không khỏi thốt lên: "Chị biết QUỐC Bân là người như thế nào, nhưng mà trong đầu bọn đàn ông đều là mấy thứ đó, vậy mà tới cửa còn không đi vào?”
Đương nhiên Trần tứ tỷ không hề có ý muốn làm gia đình nhà em gái xào xáo lên, chẳng qua là muốn để cô nhìn cho kỹ, bởi vì nói ra, nếu bạn của An Đại Hữu mà dẫn An Đại Hữu tới đó, An Đại hữu về nhà nói với chị là không hề vào trong, chị cũng không để yên cho hẳn ta.
Còn dám về nhà nói, tin đương nhiên là tin được, nhưng chỉ tin là xong việc được ư?
Nhất định phải cho hắn một bài học tử tế, bằng không lại không biết những ngày tháng trước đây tốt đẹp đến nhường nào.
Cho dù không rõ mười mươi, trước cứ cho hắn ta một bài học rồi nói tiếp, để anh ta nhận thức được hậu quả nếu anh ta dám đi vào, làm hắn tự cân nhắc.
Trần Nhu cười nói: "Về điểm này em vẫn có thể tin tưởng anh ấy."
"tin tưởng thì tin tưởng, nhưng vẫn không thể dễ dãi với chú ấy như vậy." Trần tứ tỷ hừ một tiếng, đừng nhìn chị đối sử với thằng em rể Hàn Quốc Bân này tốt, nhúng đó đều là trên cơ sở nó đối xử với em gái cô tốt, nếu mà dám học ra ngoài làm xằng làm bay thế thì chẳng còn chút tình cảm nào cải
"Quốc Bân và anh rể em như thế, không cần phải lo đâu chị." Trần Nhu cười nói.
"Yên tâm cái gì mà yên tâm, em không biết đấy thôi, ở khu phố của chúng ta có một quả phụ, mỗi lần cô ta tới mua bánh bao đều nhìn chằm chằm thân thể của Đại Bang, đôi mắt nhìn như sắp phát ánh sáng xanh, như thể lâu lắm chưa thấy người đàn ông nào ãy." Trần tứ tỷ nói.
Trần Nhu nói: "Còn có việc này nữa?"
"Chị đã cảnh cáo anh rể em rồi, nếu dám làm chuyện có lỗi với chị dù chỉ một chút, nhất định sẽ ly hôn, hai đứa con cũng đều đã trưởng thành, nếu mà hắn không muốn ly hôn thì tùy thời điểm đều có thể nói, cũng coi như ly hôn hòa bình!" Trần tứ tỷ kiêu ngạo nói.
Ai không thể sống thiếu ai?
"Sau đó bị anh rể em đè trên giường đất, vì yêu mà vỗ tay?" Trần Nhu tiếp lời chị.
Tuy rằng không hiểu vì yêu mà vỗ tay là gì nhưng kết hợp với ngữ cảnh là có thể lờ mờ biết rõ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận