Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 423: Đánh Thì Đánh Thôi

Chương 423: Đánh Thì Đánh ThôiChương 423: Đánh Thì Đánh Thôi
Chuyến dọn nhà này có thể nói là tất cả mọi người đều vui vẻ.
Tất nhiên mua lò than cũng phải tốn rất nhiều tiền, Tống Hiểu Ngọc vì thế mà khó chịu một thời gian.
Lúc Hàn Quốc Lệ đến giúp đỡ thu dọn dẹp, Tống Hiểu Ngọc đều vẻ mặt khó chịu nhìn cô.
Hàn Quốc Lệ chạy đến nhà nói với chị dâu việc này, vẻ mặt buồn rầu nói: "Lần dọn nhà này, đều trở mặt thành thù rồi."
"Đâu phải chuyện lớn gì, cái gì mà thành kẻ thù, em không cần để ý em ấy." Trần Nhu nói.
Hàn Quốc Lệ nói: "Thật ra em cũng thấu hiểu trạng thái bây giờ của Hiểu Ngọc, trước kia em không có việc làm, cũng nhạy cảm như vậy, sợ nhà chồng khinh thường em."
"Vậy nên việc gì trong nhà, em đều tranh làm phải không?" Trần Nhu nói.
"Đây là việc nên làm, rảnh rỗi ở nhà không làm øì, kia còn ra thể thống gì." Hàn Quốc Lệ nói.
"Nhưng chị nghe Dao Dao nói, cơm nước trong nhà đều đợi em về nấu." Trần Nhu nói: "Em với Hiểu Ngọc không giống nhau, em không đi làm, vì vậy muốn làm thật nhiều việc nhà để cho bản thân cảm thấy yên tâm hơn, còn cô ấy không đi làm lại muốn người khác giúp đỡ, chiều chuộng cô ấy, nhưng mà trừ bỏ chồng con cô ấy, thì ai có trách nhiệm phải nghe theo cô ấy chứ."
Cô tất nhiên biết Tống Hiểu Ngọc là bởi vì thất nghiệp, sợ người khác khinh thường cô ấy, nhưng mà những việc có thể giúp đỡ cô đều đã giúp cả rồi, nếu cô ấy vẫn nghĩ như vậy, còn có thể làm sao?
Hàn Quốc Lệ nói: "Em từng nói với em ấy, khiến em ấy đi với em cùng đi bày quán, em ấy lại không muốn đi."
Cô cảm thấy, nếu đi bày quán bán hàng, cộng với tiên thu nhập của Quốc Lâm, thì tiền thu nhập của hai vợ chồng họ mỗi tháng sẽ là hơn 150 tệ.
Đây đã là khoản thu nhập rất cao rồi, nếu là bộ phận vận chuyển của Hàn Quốc Bân còn ở đây, mỗi tháng mới kiếm được hơn 100 tệ, nhưng khoản thu nhập đó ở trong huyện đã vô cùng cao rồi.
Cô không hiểu vì sao cô em dâu này của cô lại không muốn làm.
"Những việc này chỉ có thể do bản thân tự mình suy nghĩ thoáng ra mới được, người khác khuyên gì đều chỉ gây ra tác dụng ngược lại mà thôi, cô ba, em cùng đừng lo lắng cho họ nữa." Trần Nhu nói, sau đó lại hỏi cô: "Em vẫn chưa có ý định mua cửa hàng để ổn định sao, hôm nay thời tiết oi bức, mấy ngày nữa trời có thể sẽ mưa, mưa sẽ không bày quán được nữa."
Hàn Quốc lắc đầu nói: "Chuyện này sau này hãy nói." ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Trần Nhu thấy vậy thì không nói nữa.
Buổi tối Trương Dao Dao qua nhà xem TV bên nhà họ Trương, Trương Giang cũng đưa mẹ Trương về nhà cũ, vợ chồng Hàn Quốc Lâm cũng dọn đi chỗ khác, xem như trả lại sự bình yên cho ngôi nhà.
Trương Dao Dao cũng được thoải mái hơn, mặc dù sau khi bà nội bị đưa trở về, mẹ cô lấy cây trúc đánh cô, khiến hai chân cô hằn nhiều vết.
"Dao Dao, Chanh Tử, hai đứa đến đây." Hôm nay Trần Nhu mang theo hai cái váy về nhà, gọi hai cô bé vào phòng thử váy.
"Dạ?" Trương Dao Dao đi theo vào phòng.
"Cho con, mặc thử xem." Trần Nhu đứa váy cho hai đứa.
"Con cũng có?" Trương Dao Dao đôi mắt tỏa sáng nói.
"Cái này cho con." Trần Nhu cười trả lời, khiến hai đứa mặc thử, đều vô cùng vừa vặn.
Sau đó lại đem váy thay ra, Trần Nhu bảo Chanh TỬ ra ngoài ngồi, giữ Trương Dao Dao lại nói chuyện.
"Lần này mẹ con đánh con, con có gì muốn nói không?" Trần Nhu hỏi.
"Đánh thì đánh thôi, cũng không phải chưa từng bị ăn đánh bao giờ." Trương Dao Dao nói.
"Chuyện lần này, mẹ con tuy có hơi thiếu sót, nhưng bà ấy có tấm lòng nhân hậu, điểm bắt đầu là tốt, bà ngoại con chưa từng đối xử tệ bạc với mẹ con, con biết chứ?" Trần Nhu nhìn cô bé nói.
"Con biết, nhưng kia là bà ngoại của con, lại không phải mợ ba, con ghét mợ ba, luôn tỏ ra mình là phu nhân nhà giàu, sai con làm cái này cái kial" Trương Dao Dao nói.
"Tạm thời không nói đến mợ ba của con, nhưng mà mẹ con là con gái của bà ngoại, lúc còn nhỏ, con bị đưa về quê, bác nghe nói con ở đấy hơn một tháng, béo tròn lên mấy cân, có thể thấy được bà ngoại con đối xử với con rất tốt." Trần Nhu nói.
Trương Dao Dao mím môi không nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận