Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chuong 427: Quan Tam

Chuong 427: Quan TamChuong 427: Quan Tam
Trần Nhu cười cười yên tâm, không nói thêm về chuyện này nữa.
Ở bên này hàn huyên một lúc, Hàn đại tẩu liền tới cửa hàng bán lương thực.
Hai vợ chồng Thiết Đản đều đang ở đây. Thời tiết này tất cả mọi người đều sẽ mua lương thực để dự trữ dần. Người tới đây để mua dầu rồi mua lương thực có rất nhiều.
Thiết Đản giúp người ta cân hàng, vợ cậu phụ trách thu tiền. Hai người đã vô cùng quen với công việc này, một chút cũng không hề hoảng loạn.
Hàn đại tẩu nhìn qua liền rất hài lòng. Chờ đến lúc hai vợ chồng họ không còn bận rộn nữa mới tiếp đón chị.
"Mẹ mang theo rổ trứng gà tới đây cho nhà lão đại các con đấy, giữ lại mà ăn đi, chờ tháng sau mẹ lại đến đón con về quê." Hàn đại tẩu nói.
"Mẹ à, cha mẹ cứ giữ lại trứng mà ăn, bên này bọn con vẫn cồn mà. Lần trước thím hai còn bảo em trai Hàn Hàng mang hai cân sang tặng bọn con nữa." Vợ Thiết Đản vội nói.
"Thím hai con cũng rất quan tâm các con, nhớ trông cửa hàng cho thím hai con cẩn thận đấy." Hàn đại tẩu liền dặn dò.
"Đó là đương nhiên rồi ạ, mẹ đừng lo lắng." Vợ Thiết Đản cười nói. Vào trong thành rồi mới biết được cuộc sống trong thành thật là tốt đẹp. Chẳng trách mọi người đều hâm mộ người thành phố.
Tuy rằng cuộc sống ở quê của cô cũng không quá tệ, nhưng thật sự không thể so nổi với khi ở trong thành. Mỗi tháng có trăm đồng tiền thì 60 đồng tiền gửi về quê, năm đồng tiền là tiền thuê nhà. Nhà vợ chồng họ thuê tương đối nhỏ, dù gì cũng chỉ có hai vợ chồng ở. Hơn nữa một ngày cũng chỉ về làm cơm ăn rồi ngủ một giấc, những lúc khác đều phải tới trông cửa hàng. Có một nơi để ngủ là được rồi.
Những khoản còn lại là để tiêu tốn vào việc ăn của hai vợ chồng, một tháng tiêu 30 đồng tiền để ăn uống đã là rất xa xỉ rồi.
Thế mà mỗi tháng chính mình còn có thể tích cóp được năm đồng làm tiền riêng, vợ Thiết Đản sao có thể không hài lòng được cơ chứ?
Hơn nữa mẹ chồng cũng nói rồi, tiền gửi về quê chính là khoản tích cóp để sau này xây nhà riêng, đất nền cho hai vợ chồng cũng xin xong xuôi rồi.
Vợ Thiết Đản không hề muốn đánh mất cuộc sống tốt đẹp đến nhường này. Mỗi ngày đến cửa hàng cô đều phải dành nhiều giờ để kiểm kê tính sổ ghi sổ, mỗi ngày đều cố gắng để không phạm lỗi øì.
Có đợt bị thiếu ba mao tiền, cũng không biết có phải là tính nhầm hay không nhưng cuối cùng vợ Thiết Đản phải tự lấy tiền riêng của mình để bù vào. Chuyện này khiến cô đau lòng đến mức cả đêm không ngủ ngon. Từ đó về sau cô đều tính toán kỹ càng tiền nong rồi mới báo giá ra ngoài.
Hàn đại tẩu nghe vậy liền không nhắc nhở nữa, trong lòng đã hiểu rõ là được.
Thấy bọn họ vẫn còn bận, chị liên để rổ trứng gà lại rồi đi qua tiệm tạp hóa bên kia.
Trần Nhu và Hàn Quốc Bân đều đang ở đây, Hàn đại tẩu nói: "Chị vừa qua đó liền nghe vợ Thiết Đản nói là em mới cho vợ chồng tụi nó hai cân trứng gà cách đây không lâu."
"Dù sao đi nữa thì vợ Thiết Đản cũng gọi em một tiếng thím hai rồi, sao em có thể tiếc hai cân trứng gà với tụi nó cơ chứ." Trần Nhu cười đáp.
"Cứ để tụi nó tự kiếm sống đi, trứng gà trong kho bên này bán còn chẳng đủ bán nữa là." Hàn đại tẩu nói.
Trần Nhu chuyển đề tài: "Hai tên nhóc thúi kia có nghịch ngợm dưới sông không vậy chị?"
"Chuyện này thì em không phải lo, chị nhìn thấy chúng chỉ đi chơi vào lúc chiều tối thôi, anh cả em cũng đi theo tắm cùng mà đại ca. Ban ngày hai đứa nó đều đi chăn dê cùng người ta." Hàn đại tẩu nói.
"Chăn dê? Trông thôn chúng ta có nhà nào nuôi de à?" Trần Nhu hỏi.
"Vợ chồng chú Quốc Minh và Lệ Hoa đó." Hàn đại tẩu nói: "Năm nay hai vợ chồng họ nuôi mười mấy con dê, còn có ba con lừa con nữa. Mỗi khi đi chăn dê thì hai đứa nhóc nhà em đều đi theo, còn muốn mang sữa dê về bảo chị nấu để uống nữa cơ."
Trần Nhu cười cười: "Lão tứ tiểu tử thúi kia kiểu gì cũng quấn lấy em đòi mua một con lừa con cho mà xem." Lại hỏi thêm: "Lúc về ăn Tết không thấy Lệ Hoa noi chuyện này mà, sao bỗng nhiên lại muốn nuôi vậy?"
"Đầu xuân năm nay mới thấy hai vợ chồng mua về. Hôm trước Lệ Hoa còn nhờ chị hỏi em thử đấy, đến lúc đó chỗ em bên này có muốn thu mua lại không?" Hàn đại tẩu hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận