Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 428: Dia Hút Máu

Chương 428: Dia Hút MáuChương 428: Dia Hút Máu
"Cũng được đấy. Đến lúc đó mở thêm một cái sạp thịt dê bên này rồi để Quốc Bân đi bán thịt dê là được." Trần Nhu nhìn Hàn Quốc Bân nói.
"Anh không bán đâu, đến lúc đó anh mua một ít để ăn là được. Cứ để lão tam bán đi." Hàn Quốc Bân nói.
"Sao thế, bây giờ chú hai chướng mắt chút tiền ấy hả?" Hàn đại tẩu liền hỏi.
"Không phải chướng mắt, đến lúc đó bọn Thiết Đản sẽ đưa rất nhiều hàng hóa đến đây, nào là vịt nhà lão Hà, còn có cả gà nhà Cao Chính nữa, em bên này lo không hết nổi nhiều việc như vậy. Đưa qua cho lão tam đi, đến lúc đó có khi thịt heo bên đó không đủ bán." Hàn Quốc Bân nói.
Đến lúc đó vịt nhà lão Hà trong thôn sẽ được chở hết tới đây, còn cả nhà Cao Chính nữa.
Cao Chính hiện giờ đang nuôi gà, cũng không phải rất nhiêu. Mẹ Cao Chính vây hết khối đất quanh nhà lại, nuôi hơn trăm con gà, trong năm bán trứng gà còn cuối năm thì bán gà.
Vợ chồng Cao Chính và cả cha anh ta đều làm ruộng.
Gia đình đồng lòng hợp lực nên chỉ qua mấy năm ngắn ngủi, nhà Cao Chính đã xây được nhà ngói, thật sự rất sáng sủa.
Quan hệ của Hàn Quốc Bân và Cao Chính vẫn rất tốt, mỗi khi ăn Tết Cao Chính đều tới đây thăm hỏi chúc tết.
Cho nên chờ đến cuối năm, mọi nhà đều phải chuẩn bị đồ ăn tết, tiệm tạp hóa bên này của anh cũng sẽ thu rất nhiều gà vịt, không thể thu nổi thịt dê nữa.
Hàn đại tẩu gật gật đầu, sau đó hỏi thăm: "Bây giờ chú ba bên kia làm ăn thế nào rồi?"
"Cũng khá tốt." Trần Nhu đáp.
Hàn đại tẩu lại hỏi: "Dọn ra khỏi nhà của cô ba chưa thế?"
Trần Nhu cười nói: "Lần trước vừa dọn ra rồi."
Hàn đại tẩu bĩu môi nói: "Xem cái tính tình này kia, ở đó gần một năm luôn đúng không?"
"Đúng là gần một năm." Trần Nhu nói. Chỉ thêm hai tháng nữa là ở tròn một năm rồi.
"Chị chưa từng thấy ai như này cả. Nếu mà là chị thì chị đã cầm chổi đuổi hết ra khỏi nhà từ lâu rồi!" Hàn đại tẩu tức giận nói: "Ở tạm một thời gian thì không sao, đằng này có thu nhập đàng hoàng rồi mà vẫn chưa chuyển đi. Đã thế cả nhà còn cùng nhau ở đó nữa chứ, đây không phải là muốn cô ba và em rể ba cãi nhu hay sao!"
Giữa thân thích với nhau ai cũng có lúc cần giúp đỡ, nhưng người ta đã giúp đỡ cả nhà mình rồi mà mình vẫn dính lấy người ta như đỉa hút máu thì thực sự đúng là người chê chó ghét! Tốt nhất từ giờ về sau đừng có nhờ vả người khác, bằng không đến lúc đó xem ai còn muốn giúp nữa.
Từ lúc về ăn Tết Hàn đại tẩu đã hỏi Trần Nhu rồi, không nghĩ tới chuyện này lại kéo dài đến tận bây giờ.
Sau khi ra ở riêng thì anh em ruột cũng chẳng đến mức như vậy, chứ đừng nói gì đến em gái đã gả chồng thế này.
Trần Nhu cười cười: "Hiện giờ dọn đi là tốt rồi, nhà nào lo chuyện nhà nấy."
Nhưng cũng bởi vì chuyện này mà hai nhà cũng chẳng còn chút tình cảm nào, trong lòng mỗi nhà đều có khúc mắc.
Hàn đại tẩu ở lại tâm sự thêm một lúc rồi ngồi xe lừa trở vê. Trần Nhu định giữ Hàn đại tẩu lại ăn một bữa cơm nhưng chị không ở lại mà phải về nhà nấu cơm.
Mùa hè thực sự vô cùng nóng, ngày nóng bức nhất còn không phải lúc này hay sao?
Hàn Bảo Đản vừa vào thành không lâu cùng hai chị em của mình ngồi trước quạt vừa ăn kem vừa xem TV nói: "Em thật sự hâm mộ các chị muốn chết, cuộc sống thế này cũng tuyệt quá đi."
"Chờ đến tiểu học em cũng được vào thành học thôi mà." Hàn Chanh đáp.
"Mẹ em nhất định sẽ không cho đâu. Bây giờ anh trai chị dâu em đều vào thành hết rồi, trong nhà chẳng con ai để làm việc cả. Tan học em phải về nhà giúp đỡ nữa, nếu không mẹ em bận không làm nổi." Hàn Bảo Dan nói.
"Vậy cũng đúng." Hàn Chanh không nói gì thêm, cô bé cũng thường xuyên phải qua cửa hàng để giúp đỡ cha mẹ.
"Lên cấp hai có thể thi vào trường trong thành mà, mợ cả sẽ không cản em đâu." Trương Dao Dao an ỦI.
Bạn cần đăng nhập để bình luận