Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 429: Chấn Động

Chương 429: Chấn ĐộngChương 429: Chấn Động
Hai anh em Hàn Tư Hàn Bác tới đây, nhìn thấy mấy cô bé đang ăn kem liền hỏi: "Sao mọi người có nhiều tiền thế?" Mỗi ngày đều có kem để ăn.
"Có tiền cũng chẳng liên quan gì đến hai người." Trương Dao Dao hừ một tiếng.
"Tích cóp đó, tiền em tích cóp được đều đã tiêu kha khá rồi." Hàn Bảo Đản đáp.
"Chị thì vẫn còn dư lại một chút." Hàn Chanh cười nói: "Về sau cứ mượn của chị Dao Dao ấy, tiền riêng của chị ấy là nhiều nhất."
"Đều hết sạch rồi, nhiều đâu ra nữa. Lúc lão tứ chuẩn bị về quê thì tới chỗ chị mượn tiền để mua không ít đồ ăn vặt mang về quê." Trương Dao Dao nói.
"Sao chị lại cho nó mượn làm gì?" Hàn Chanh hỏi.
"Lão tứ về quê cùng Chu ca mà, phải mua ít đồ ăn mang về chia cho bạn bè chứ, nếu không thì sao mà có thể diện được?" Trương Dao Dao nói.
"Về đó để làm cá chạch thì có thể diện làm gì cơ chứ." Hàn Bảo Đản nói.
"Đúng vậy." Hàn Chanh tán đồng.
Hai anh em Hàn Tư Hàn Bác không ăn kem, nhưng vẫn cùng mấy cô bé ngồi trước quạt máy để xem TV. Lúc Trần Nhu đang trên đường trở về nấu cơm thì gặp được con trai cả.
Hàn Hàng hỏi: "Mẹ, sao mẹ không dùng ô che?"
Trần Nhu còn đang phải đạp xe đạp mà, cô cười nói: "Chỉ vài bước chân thôi mà. Lên xe đi, mẹ chở con về luôn."
Hàn Hàng liền lên xe.
Hai mẹ con cùng về nhà. Thấy những đứa nhỏ kia đều thanh thơi như vậy, Trần Nhu liền nói: "Đều tới đây giúp thím gọt khoai tây và nhặt rau nào."
"Muộn thế này rồi cơ à, con phải về nấu cơm đây. Mợ hai, con về trước nha." Trương Dao Dao thấy đã 10 giờ rồi liền nói.
"Con về đi." Trần Nhu gật gật đầu.
Hàn Chanh và Bảo Đản liền tới gọt khoai tây và nhặt rau. Hàn Tư thấy Hàn Hàng học đến giờ này mới được ve liền cười cười chào: "Hàng ca, giờ này anh mới về hả?"
Người anh họ này của cậu cực kỳ lợi hại, từ lúc lên cấp ba thì luôn luôn ngồi vững trong top 10 của khối, không ai có thể cướp chỗ được.
Ngay cả đợt liên khảo giữa các trường anh cũng nằm trong top 10. Lần liên khảo thứ 2 tuy đứng hạng sáu nhưng điểm của anh chỉ kém chút nữa là đươc hạng năm rồi.
Cho tới lần liên khảo của học kỳ trước thì anh đã xông vào han top 3 của huyện, không có thụt lùi mà chỉ ngày càng tiến bộ hơn.
Nghe nói tài liệu học tập của anh đều do hiệu trưởng tự mình đi qua tỉnh thành bên kia để mua về. Anh là hy vọng của hiệu trưởng, cũng là học bá danh xứng với thực của toàn khối.
Đã vậy anh còn cao ráo đẹp trai, lại biết chơi bóng rổ, nghe nói rất nhiều nữ sinh đều yêu thầm anh. Còn có không ít người viết thư tình cho anh, hâm mộ chết người mà.
"Cho em ít tài liệu để xem thử nhé?" Hàn Hàng hỏi.
"Xem thêm nữa thì em cũng chẳng hiểu hết." Hàn Tư nói.
"Anh có nửa tiếng rảnh rỗi đấy." Hàn Hàng nói.
Hàn Tư không khách khí làm gì, lập tức hỏi anh vài đề.
Tuy rằng thành tích của Hàn Tư không bằng người anh họ này nhưng thứ hạng trong lớp cũng không tệ, nằm trong top 20. Lần trước làm bài tương đối tốt nên vọt vào top 15 của lớp, nằm trong top 90 của khối, khá là giỏi.
Thế nhưng khi mẹ cậu biết được việc này lại mắng mỏ cậu một trận.
Còn có mặt mũi nói mình giỏi sao? Nhìn Hàn Hàng đi, chỉ lớn hơn cậu có một tháng, đều bắt đầu đi học cùng một năm. Người ta nằm trong top 3 của khối, hiệu trưởng còn tự mình tới nhà nói chuyện với cha mẹ Hàn Hàng là phải cung cấp cho anh hoàn cảnh học tập thật tốt, đứa nhỏ này cần phải bồi dưỡng, tương lai nhất định sẽ thành tài.
Chuyện này xảy ra vào khoảng giữa tháng 5 năm nay.
Hiệu trưởng trong huyện họ Chu. Chu hiệu trưởng tự mình cùng chủ nhiệm lớp tới nhà Trần Nhu. Lần đó liên khảo giữa các trường, Hàn Hàng thi được hạng ba khiến Chu hiệu trưởng chấn động.
Lần đó liên khảo là liên khảo giữa các trường, tất cả đều là học sinh mũi nhọn đỉnh cấp, vậy mà Hàn Hàng vẫn có thể xông vào đến top 3.
Trước đây nếu có học sinh có thể tiến vào top 10 đã là tốt lắm rồi. Thế mà bây giờ lại có học sinh vào được hẳn top 3, sao Chu hiệu trưởng có thể không coi trọng cho được?
Sau khi đưa theo chủ nhiệm lớp của Hàng Hàn tới đây thăm hỏi gia đình xong thì hôm sau ông liền tự mình tới tỉnh thành chọn lựa tài liệu cho Hàn Hàng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận