Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 437: Tai Tiếng

Chương 437: Tai TiếngChương 437: Tai Tiếng
"Vậy cái ti vi có đập không?" Trần Nhu hỏi.
"Chỉ đập chén thôi, tất cả tiền nong đều tích tụ ở cái ti vi kia, anh ấy đập thử xem!" Mã Ngọc Linh nói.
"Cô cũng biết rằng không có một người đàn ông bình thường nào có thể chịu đựng được loại chuyện này, anh ấy cũng không phải không tin cô, bằng không sẽ không để cô đánh mà không đáp trả đâu." Trần Nhu nói.
"Nếu mà anh ấy tin tôi vậy anh ấy gây chuyện làm gì chứ? Là bắt đầu chán những ngày sống yên bình rồi à?" Mã Ngọc Linh nói.
"Anh ấy cãi nhau với cô, chỉ đơn giản là muốn cô xin nghỉ việc mà thôi, rốt cuộc thì dưới con mắt hàng xóm xung quanh thì anh ấy là công an, cho dù anh ấy tin cô, nhưng mà có lời đồn đại kia lan ra anh ấy cũng phải chú ý ảnh hưởng, bằng không thì anh ấy lấy cái gì để mọi người cảm thấy thân là công an nhân dân có uy tín có năng lực? Tới chút việc nhà còn không xử lý được, hàng xóm xung quanh thì đang nói là người đàn ông bị vợ mình đội nón xanh, cô bảo mọi người nhìn anh ấy như thế nào?" Trần Nhu nghiêm túc nhìn cô ta mà phân trần.
"Nhưng mà đây là công việc của tôi mà!" Mã Ngọc Linh nói: "Chị cũng là phụ nữ, cô chắc hẳn là biết rằng có thu nhập riêng đối với một người phụ nữ nó quan trọng như thế nào."
Đây là lý do mà cô ta không để ý tới những lời đồn đại vớ vẩn và còn làm được ở đơn vị nhiều năm như thế.
Tiên lương của cô ta cũng không phải rất cao, tính cả các loại phúc lợi và trợ cấp thì mỗi tháng cũng vừa vặn được 60 đồng, lương của công an Trần thì cao hơn chút, có thể tới trăm mấy.
Nhưng mà chẳng sợ tiền lương của cô ta chỉ có 60 đồng thì đây cũng là số tiền cô kiếm được, có phần thu nhập này làm cô ta tự tin 10 phần, muốn mua cái gì thì mua, không cần phải hỏi qua người đàn ông của mình.
Hơn nữa cũng có việc làm chứ không cần ở nhà cả ngày, xung quanh cô ta cũng không có bạn bè nào cả, nếu bắt cô ta ở nhà cô ta sẽ thành một người oán phụ.
Sao mà cô ta chịu được?
"Giữa cô và công an Trần nhất định phải có một người từ bỏ, hoặc là cô hoặc là anh ấy, chuyện lần này trong hai người các cô chắc chắn phải có một người nhượng bộ." Trần Nhu nói.
"Tôi không nhường, tại sao lại muốn tôi từ bỏ, anh ta muốn từ bỏ thì anh ta đi mà từ bỏ." Mã Ngọc Linh nói.
"Hai người các người tự đi mà thương lượng đi." Trần Nhu gật đầu nói, cảm thấy chuyện nói đến đây được rồi, cũng cảm thấy đã đến lúc cần tiễn khách.
Mã Ngọc Linh lại không muốn về, không nhịn được thấp giọng nói: "Gã đàn ông kia, anh ấy thật sự rất thích làm công an."
Trần Nhu nhìn vào mắt cô ta, nói: "Nếu cô cảm thấy luyến tiếc để anh ấy từ bỏ lý tưởng thì cô có thể suy nghĩ đến việc bản thân từ bỏ công việc."
Thật ra chuyện này chỉ có thể để Mã Ngọc Linh từ chức mà thôi, tuy rằng cô ta cũng bị oan uổng, nhưng mà ba người nói thành một cái trợ, tất cả hàng xóm xung quanh đều nói, công an Trần có từ chức cũng chẳng ích lợi gì.
"Nếu mà tôi từ chức ở nhà, thế thì tôi trở thành kẻ ăn không ngồi rồi sao?" Mã Ngọc Linh hỏi.
"Cái gì gọi là ăn không ngồi rồi, cô thấy tôi có ăn không ngồi rồi không?" Trần Nhu nói.
"Tôi sẽ không bán những cái đó như chị." Mã Ngọc Linh bảo vậy.
"cô có muốn bán tôi cũng không có cách nào giúp, bên kia cũng chỉ đủ một mình tôi bán, không thể cung cấp hàng cho cô." Trần Nhu ăn ngay nói thật.
Mã Ngọc Linh: "..."
"Hai vợ chồng có gì từ từ nói, cho dù là anh ấy đánh cô hay cô đánh anh ay đều là hành vi bạo lực gia đình, tôi không khuyến nghị." Trần Nhu nói.
Mã Ngọc Linh nghiến răng nghiến lợi: "Tôi thật sự rất hận may người hàng xóm này!"
Trần Nhu nhìn cô ta: "Cô định làm gì?"
"Tôi không làm gì cả, chẳng phải mấy bà ấy nói tôi không đứng đẳn, nói tôi không đàng hoàng ư? Tôi đây sẽ mang loại trang điểm này của tôi tới thành phố này, chị xem tôi sẽ làm thế nào để dạy hư con dâu và con gái của bọn hol" Mã Ngọc Linh bảo.
Trân Nhu cảnh giác nhìn cô ta: "Trước khi cô làm việc gì cần nghĩ tới gia đình của cô, con trai cô lớn như vậy rồi thành tích học tập cũng không tồi, tới lúc đó nó đậu đại học cô sẽ nhẹ nhàng tự do hơn bất cứ ai khác."
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận