Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 446: Đừng Đi Gây Sự

Chương 446: Đừng Đi Gây SựChương 446: Đừng Đi Gây Sự
Mà cái nhà xưởng làm bông trong huyện thành bây giờ, chuyên môn làm chăn bán ra ngoài, cũng là người của mấy người bọn họ mở ra.
Còn có một người gọi là lão Chu, nước tương và giấm trong huyện thành đều do anh ta sản xuất ra.
Trần Nhu còn biết trong thành có một tiệm đánh bạc ngầm, đương nhiên Trần Nhu cũng là nghe Hàn Quốc Bân kể lại, cũng là bút tích của bọn họ.
Ngoại trừ mấy người bọn họ, trong thành còn có các thế lực khác chiếm lĩnh, đây là cất cánh mười năm đại, cũng là hỗn loạn mười năm đại.
Đương nhiên Hàn Quốc Bân cũng không tiếp xúc với mấy người khác, anh đi lại gần gũi với lão Dương nhất, bắt đầu làm chính là cái trại nuôi heo này.
Trần Nhu cũng đã từng gặp lão Dương, không phải người gian ác gì, Hàn Quốc Bân cũng từng nói, những người khác anh không biết, nhưng lão Dương chưa làm ra chuyện gì xấu cả.
Nhưng là chiêu bài là đặc biệt hảo sử.
Ví dụ như Hàn Quốc Lâm bán thịt heo, sạp thịt heo bên kia ngay cả một người lưu manh đi qua quấy rối cũng không có, những người khác bán một chút thịt cũng ngẫu nhiên gặp người thu phí bảo hộ với các loại khiêu khích linh tỉnh. Mấy cửa hàng trong nhà cũng không ai dám đến quấy rối, cuộc sống rất yên ổn.
Nhưng mà cho du lão Dương ở trong huyện thành bọn họ có nhân mạch rộng lớn, nhưng cũng là ở quê nhà, những nơi khác trong huyện đương nhiên cũng sẽ có địa đầu xà.
"Nếu như đi thu mua, chắc chắn sẽ xảy ra xung đột" Hàn Quốc Bân nói.
"Hàng năm đều nghiêm đánh, em còn đề nghị lão dương làm thêm mấy trang trại nuôi heo lớn, tự mình nuôi" Trần Nhu lắc đầu nói.
Cô đúng là không đề nghị đi huyện bên cạnh thu mua.
"Làm sao có thể lo hết các nơi được" Hàn Quốc Bân nói.
"Chỉ dựa vào một mình anh ta tất nhiên là không được, bảo anh ta hợp tác với mấy hộ nuôi heo như nhà chú Quốc Cương vậy, giúp chú Quốc Cương mở rộng quy mô, chỉ dẫn kỹ thuật nuôi heo cho chú Quốc Cương, bên người nhiều tay chân, sai hai ba người qua giúp đỡ chú Quốc Cương nuôi heo, nuôi một lần hơn một trăm con heo cũng không phải vấn đề gì quá lớn" Trần Nhu nói.
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Hàn Quốc Bân ngẩn ngơ: "Quốc Cương đồng ý sao?".
"Tại sao chú ấy lại không đồng ý?" Trần Nhu nhìn anh: "Heo của chú ấy là người của lão Dương đi thu mua, sẽ không đề phòng đến mức như vậy, nếu anh làm người đừng giữa thuyết phục, chú ấy chẳng có lý do gì mà không đồng ý cả, mở rộng quy mô, chẳng sợ có chia bớt lợi nhuận ra thì chú ấy cũng vẫn thu vào được nhiều hơn, những hộ nuôi heo khác có thể đưa chú Quốc Cương ra làm ví dụ, sẽ không khó làm".
Hàn Quốc Bân cũng cảm thấy rất không tồi, nhìn vợ anh cười nói: "Vậy huyện của chúng ta về sau có thành huyện chuyên nuôi heo không?”".
"Cái đó cũng khó nói, huyện của chúng ta phát triển rất nhanh, mấy người lão Dương cũng không phải không có công lao trong đó" Trần Nhu nói.
Vì lợi ích của chính mình, đồng thời cũng kéo theo huyện thành phát triển.
Ví dụ như huyện thành bên cạnh, Lư Đản thu mua lương thực trở về, thi thoảng cũng sẽ đến đây ăn cơm nói chuyện phiếm với cô, tuy rằng phát triển cũng không kém, nhưng vẫn không bằng bên này.
Ngày hôm sau Hàn Quốc Bân đi tìm lão Dương ngay, cũng đem lời nói của vợ anh nói ra.
Đương nhiên không nói là vợ anh nói, vợ anh thông minh anh biết là được, không cần phải nói cho người ngoài biết nhiều như vậy.
Lão Dương ngạc nhiên nói: "Ý tưởng này không tồi, nhập cổ phần nuôi heo với hộ nuôi heo, cung cấp kỹ thuật và nhân công cho bọn họ, chi phí và lợi nhuận chia ra, làm sao chú nghĩ ra được the?".
"Cũng không phải vì nhìn thấy anh chuẩn bị đi thu mua heo ở huyện bên cạnh sao, em nghĩ vẫn nên tính toán lại" Hàn Quốc Bân nói.
"Đi thu mua heo đúng là phải trả giá bằng thứ gì đó" lão Dương gật đầu nói.
"Xã hội pháp trị, lấy hoà bình làm chủ, đừng đi gây sự" Hàn Quốc Bân nói.
Lão Dương cười nhẹ, nói: "Đêm nay anh đi tìm mấy người lão Tứ và Hầu Tử, đến lúc đó còn khởi kết phường".
Hàn Quốc Bân nói: "Chỗ em trai họ Quốc Cương của em để em đi nói cho, lấy chú ấy làm ví dụ, những hộ nuôi heo khác có lẽ cũng không từ chối, đưa sổ sách ra tính cho bọn họ xem".
"Được!" Lão Dương gật đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận